Aug 6, 2022. #1. Tôi buồn quá các bạn ạ, không biết có ai từng rơi vào hoàn cảnh đau đớn như mình chưa. Mới hôm qua mình và vợ sắp cưới còn nói chuyện vui vẻ với nhau, ngày này tuần trước mình đưa về ra mắt gia đình và ba mẹ mình rất quý em. Nhưng chỉ trong vòng một
Không chỉ mạng xã hội mà báo 'lề phải' của Việt Nam cũng sôi sục với việc ông Trần Tuấn Anh cho 'quân' đón vợ tận chân máy bay.
"Hôm nay tôi phải chơi hết mình, nhanh đi gọi mấy em cao to, đẹp trai, thơm ngon mọng nước ra đây" Cuối cùng Tiểu Vu cũng chọn được 3 tên vừa ý cô, đều là các tiểu soái ca, thơm ngon mọng nước, da dẻ hồng hào đúng kiểu tiểu mỹ thụ, cũng có người mang tính lạnh lùng
Tuy nhiên, khả năng tổ chức phòng thủ của Liverpool rõ ràng không ổn, đó không chỉ là lỗi của một cá nhân nên đội khách vẫn rất lập bập. Tử vi hôm nay 16/10/2022 của 12 cung hoàng đạo - Ma Kết, Bảo Bình, Song Ngư, Bạch Dương, Kim Ngưu, Song Tử, Cự Giải, Sư Tử, Xử
Thế mà sáng sớm hôm qua, mẹ gọi điện sang nhà tôi, báo chị dâu đã bỏ về nhà ngoại trong đêm. Hóa ra lần này anh tôi về là để đưa đơn ly dị, bắt chị ký vào để anh lấy vợ mới. Người mà anh sắp cưới lại chính là chị Nhung, cô gái anh yêu chết đi sống lại năm
yWvef. “Tôi không xứng thì chẳng lẽ cô xứng à?” Vốn là Kiều Dư An định đi rồi, nhưng lời nói của cô ta buồn nôn thật sự, việc của cô và Giang Mộ Trì liên quan quái gì tới cô ta, đúng lúc Giang Mộ Trì không có ở đây, cô muốn giải tỏa nỗi tức giận một chút.“Tôi thấy chắc là do lâu rồi tôi chưa tham gia hoạt động nên cô quên nắm tay của bà đây trông như thế nào phải không? Chuyện của tôi tới phiên cô quan tâm hả? Lại còn bảo tôi không xứng, xứng hay không xứng thì Giang Mộ Trì cũng là chồng của tôi, cô là cái thá gì mà dám tới đây nghi ngờ tôi?”Kiều Dư An chửi một tràng không ngừng nghỉ, không hề ngại ngần khi có ánh mắt của người khác nhìn qua. Tính tình của cô là như vậy, có thù là báo ngay, cô không tin cái gì mà quân tử trả thù mười năm không muộn, cô thà làm tiểu nhân cũng muốn làm ra ngô ra khoai sảng khoái một trận, lúc này mới chưa tham gia hoạt động bao lâu mà có vài người đã quên mất danh hiệu tiểu bá vương Vân Thành của Kiều Dư An rồi.“Cô —” Ngụy Nhiêu vẫn chưa kịp phản ứng khi bị dỗi lại một tràng như thế, có như thế nào cô ta cũng không nghĩ tới rằng sau khi kết hôn Kiều Dư An lại càng kiêu ngạo hơn trước kia, không chừa lại chút mặt mũi nào trước công chúng.“Cô cái gì mà cô, cái miệng này của cô chỉ biết đi nói xấu người khác là hay, cô nghĩ rằng tôi cưới chồng rồi là cô trở thành bá vương của Vân Thành này hả? Tôi thấy chắc là do cô chưa bị tôi đánh đủ, một đống tuổi rồi mà vẫn cứ ở đây nói bậy lung tung, cô có bản lĩnh thì tìm một người đàn ông tốt hơn Giang Mộ Trì đi?” Kiều Dư An trợn trắng mắt, cô không muốn trêu chọc ai cả, là do Ngụy Nhiên bỗng nhiên to gan, dám tới cưỡi lên đầu cô. Cô ta cũng không nhớ tới trước kia bị cô đánh thê thảm bao nhiêu, cho dù bây giờ cô đã kết hôn, có người quản lý thì loại gà rù này cũng không thể dẫm được về tài ăn nói thì trước giờ Ngụy Nhiêu không phải là đối thủ của Kiều Dư An, cũng có thể nói, không có bất cứ một danh viện nào ở Vân Thành này có tài ăn nói ngang ngửa Kiều Dư An, tài ăn nói Kiều Dư An là được rèn luyện rất nhiều năm dưới sự rèn giũa của mẹ Kiều, người như Ngụy Nhiêu thì làm sao mà nói lại cô được.“Kiều Dư An, cô đừng khinh người quá đáng.” Ngụy Nhiêu nói không lại, bắt đầu giả vờ đáng thương. Bạn nam của Ngụy Nhiên tới rất nhanh, “Xảy ra chuyện gì vậy, đừng khóc nào.”“Khóc cái gì mà khóc, một đống tuổi rồi, cô có biết xấu hổ không hả?” Kiều Dư An bĩu môi, lần nào cũng như thế, thật chẳng vui chút nào, sao lại không có người nào đối đầu chính diện với cô hết thế này? Lần nào cũng vì cãi nhau không thắng là lại bắt đầu giả vờ khóc, bắt đầu giả vờ ấm ức, mọi người luôn đồng tình với kẻ yếu, cho nên quay sang trách móc đổ trách nhiệm lên đầu Kiều Dư An, nhưng Kiều Dư An cũng tủi thân chứ, là tự cô ta chạy tới bắt chuyện trước cơ mà, hiểu thế nào là gieo gió gặt bão không hả?[1][1] Nguyên văn là “tiên liêu giả tiện” 先撩者贱 chỉ những kẻ khơi mào tranh chấp, xâm phạm lợi ích của người khác, ra tay đánh người trước mà không nói lý lẽ hoặc là nói lý lẽ không lại rồi ra tay đánh người, cuối cùng tự nhận quả đắng, nói chung là gieo gió gặt bão.“Cô này, mong cô nói năng đức độ, tìm chỗ khoan dung mà độ lượng.” Bạn nam Phạm Vũ của Ngụy Nhiêu mở miệng, Kiều Dư An liếc nhìn anh ta với vẻ khinh bỉ, không quen biết, một người xa lạ, không hiểu được là chui từ đâu ra.“Anh là ai thế? Lúc nãy không thấy là ai chọc tôi trước sao? Tôi còn không muốn đáp lại cô ta đâu, một người phụ nữ sắp ba mươi tuổi đầu rồi mà động một tí là khóc giống như đứa con nít ba tuổi, mất mặt.”Kiều Dư An khoanh tay trước ngực, khí thế mạnh mẽ, nhìn lại Ngụy Nhiêu khóc huhu ấm ức, đôi mắt đỏ rực cứ rưng rưng, nếu không nắm bắt rõ tình hình thì ai cũng sẽ nghĩ là Kiều Dư An chủ động bắt nạt Ngụy Nhiêu.“Cô biết cô ấy là ai không? Nếu biết thì cô dám bắt nạt cô ấy hả?” Phạm Vũ nhẹ giọng dỗ Ngụy Nhiêu, khó khăn lắm anh ta mới leo lên người Ngụy Nhiêu được, phải cố gắng biểu hiện thật tốt.“Cho dù ông trời có xuống đây thì tôi cũng sẽ như vậy.” Kiều Dư An trợn trắng mắt, cạn lời, nói không lại thì muốn lấy người lớn tới áp chế cô sao, ở Vân Thành này cô chưa từng sợ ai đâu tĩnh của mấy người càng lúc càng lớn, lúc này Lâm Tự Cẩm mới phát hiện ra, vội vàng muốn qua đây, nhưng lại có người nhanh hơn cô một Dư An không muốn nói thêm cái gì với cô ta, “Ngụy Nhiêu, lần sau mà gặp tôi thì tốt nhất là tránh đi, hôm nay mặc váy nên không tiện, cẩn thận lần sau tôi đánh cô đấy.” Danh hiệu tiểu bá vương này quả thật là hợp với người, sau này cô mà thấy Ngụy Nhiêu là tức, cái gì mà cô không xứng với Giang Mộ Trì, không xứng ở đâu hả, rất xứng, duyên trời tác hợp đấy!“Sao cô lại như thế hả?” Phạm Vũ thấy Kiều Dư An muốn đi, anh ta vẫn chưa biểu hiện cơ mà. Anh ta không quen biết Kiều Dư An, muốn đi lên kéo Kiều Dư An lại. Kiều Dư An ghét nhất là việc đàn ông chạm vào người mình, lui về phía sau vài bước, nhưng bước quá nhỏ nên không đứng vững được, lung lay muốn ngã Dư An nghĩ thầm, xong rồi xong rồi, mới tạo nổi bật xong giờ lại mất mặt thế này, nếu bây giờ mà ngã là bị người ta cười chết. Nhưng cảm giác đau đớn trong tưởng tượng không xuất hiện, cô ngã vào một vòng ôm ấm áp quen Mộ Trì đỡ được cô, “Làm sao vậy?”Giang Mộ Trì vội vàng xử lý công việc xong là chạy tới ngay, sợ Kiều Dư An bị người ta bàn tán, đúng lúc thấy cô và người khác tranh chấp với Dư An mở mắt ra, thấy là Giang Mộ Trì, lập tức ôm lấy eo anh, dựa mặt vào trước ngực anh, “Huhuhu, chồng ơi, có người bắt nạt em, anh đến giúp đỡ em đi, em sắp bị người ta bắt nạt chết rồi.”Hừ! Không phải Ngụy Nhiêu thích giả vờ ấm ức sao? Không phải thích dựa vào đàn ông sao? Ai sợ ai chứ, cô cũng có, cô còn là vợ nữa kìa, danh chính ngôn người sự việc xảy ra mà ngây người, một giây trước Kiều Dư An còn chửi trời mắng đất, ngay giây sau lại giống một con thỏ bị sợ hãi mà khóc lên, kĩ thuật diễn như thế này vi diệu thật Tự Cẩm dừng lại, vai chính tới rồi, không cần cô ấy phải làm “anh hùng cứu mỹ nhân”, cô ấy bèn đứng Mộ Trì vỗ đầu Kiều Dư An, nhìn về phía Phạm Vũ, ánh mắt sắc bén, mang theo khí chất khiếp người, “Anh đẩy cô ấy?”Phạm Vũ vừa chạm phải ánh mắt của Giang Mộ Trì thì lùi về sau một bước, nuốt một một nước bọt theo bản năng, “Tổng giám đốc Giang, tôi không có đẩy cô ấy.”Cho dù như thế nào Phạm Vũ cũng sẽ không ngờ tới người phụ nữ này là vợ của tổng giám đốc Giang, anh ta làm giám đốc của một công ty không lớn lắm, gần đây công ty vất vả lắm mới nhận được một đơn hàng của tập đoàn Giang thị, lúc bấy giờ mới quen biết Giang Mộ Trì, ai ngờ đâu mình lại xui xẻo như vậy chứ.“Anh biết tôi à?” Giang Mộ Trì thầm nhớ lại một chút nhưng cũng không nhớ mình từng quen biết người đàn ông này.“Chào tổng giám đốc Giang, tôi ở công ty vật liệu xây dựng Hoài Khai, trước đó không lâu có ký một đơn hàng với quý công ty.” Phạm Vũ vươn tay muốn bắt tay với Giang Mộ Trì.“À, không quen.” Giang Mộ Trì chỉ làm như không thấy, cấp dưới sẽ không báo cáo những khoản làm ăn nhỏ với anh, nếu không thì có mà mệt chết anh.“Haha, quý nhân như tổng giám đốc Giang bận nhiều việc.” Phạm Vũ xấu hổ rút tay về.“Anh bắt nạt phu nhân nhà tôi?” Đôi mắt đen sâu thẳm của Giang Mộ Trì đảo qua Ngụy Nhiêu và Phạm Vũ.“Không có không có, đều là hiểu lầm, hiểu lầm.” Phạm Vũ làm sao mà dám nói gì, cứ lùi về sau tới mức suýt chút nữa trốn sau lưng Ngụy Nhiêu bực bội, đẩy Phạm Vũ ra, “Đồ vô dụng.”Giang Mộ Trì cúi đầu, “Được rồi, đừng khóc, khóc trước mặt đám đông kì cục lắm, ai bắt nạt em, nói nhanh cho anh.”Câu nói này Giang Mộ Trì rơi vào trong tai mọi người ở đây, nghe kiểu gì cũng giống như mang dáng vẻ phải báo thù cho Kiều Dư An, rất nhiều người đều dừng lại để hóng hớt, nhưng mà vẫn đứng từ xa nhìn, sợ lửa chẳng may lan tới người mình.“Chính là cô ta, cô ta nói em không xứng với anh.” Kiều Dư An chỉ vào Ngụy Nhiêu, thở phì phò, “Cô ta nói anh không thích em, nói anh không mua nhẫn kim cương cho em, còn cười nhạo em chỉ tới tham gia tiệc rượu một mình.”Kiều Dư An khẽ nâng cằm, đôi mắt rất chi là đắc ý, mới lúc nãy Kiều Dư An vẫn luôn trong thế đè đầu Ngụy Nhiêu, Ngụy Nhiêu chỉ có nói mấy câu ngu ngốc lúc đầu thôi, mà còn bị phũ liên tục.“Đừng bực nữa, trên thế giới này chỉ có em là xứng đôi, anh sẽ không thèm liếc nhìn những người khác một cái.” Giang Mộ Trì sủng nịnh vuốt nhẹ sau lưng cô, chỉ cần một câu đã đánh vỡ lời đồn về chuyện liên hôn thương mại giữa Giang Mộ Trì và Kiều Dư An và cả lời đồn quan hệ của hai người rất nhạt nhẽo.“Em quên đeo nhẫn tới đây rồi, anh mua cho em một cái đi, đúng lúc ở đây có rất nhiều nhẫn, em muốn mua cái đắt nhất.” Kiều Dư An dựa vào trong ngực Giang Mộ Trì, vẫn còn bĩu môi, dáng vẻ như kiểu không chiều theo là không chịu, quả thật là làm nũng rất linh hoạt.“Được rồi, em thích cái nào thì mua cái đó.” Đây cũng là một dịp hiếm hoi Kiều Dư An đòi anh mua đồ cho, tất nhiên anh phải đồng ý, không thể làm tổn hại đến khí thế của phu nhân nhà mình được.“Cảm ơn chồng ạ, bây giờ chúng ta đi xem nhé, em mà nhìn thấy người nào đó làm cảm thấy cay mắt.” Kiều Dư An nói câu này không phải nhằm vào Ngụy Nhiêu thì vào ai nữa. Kiều Dư An nói câu này cũng đồng thời đập nát những lời đồn đãi kia, cô không chỉ cưới được một anh chồng đẹp trai giàu có mà còn rất đằm thắm với chồng, nhìn ánh mắt của Giang Mộ Trì kìa, nói không có tình cảm thì ai tin chứ?“Được, từ từ,” Giang Mộ Trì đi vài bước, dừng lại trước mặt Ngụy Nhiêu, “Đúng lúc gặp, nhờ cô Ngụy chuyển lời lại với chú nhà rằng, hợp tác của quý công ty với Giang thị, dừng ở đây.” Dứt lời thì nắm tay Kiều Dư An rời Nhiêu suýt nữa không đứng vững, tay chống bàn, đôi mắt đờ đẫn thất thần.~~~~hết chương 39~~~~
Tập giấy này khoảng chừng hơn mười trang, Kiều Dư An xem mà há hốc mồm. Cô ngồi dưới lầu lật xem được một nửa thì bỗng nổi giận, có một quy định rằng không được về nhà trễ hơn mười giờ, trừ khi có người đi cùng. Cái này không phải có ý là nếu như Giang Mộ Trì không đi với cô thì cô không thể đi một mình sao chứ, việc này là không thể nhịn được? Không thể!Kiều Dư An cầm gia quy đi lên thư phòng trên lầu tìm Giang Mộ Trì, cho dù anh về nhà sớm thì vẫn làm việc mãi trong thư phòng, trong lòng cũng chỉ có công việc. Công ty nhà ai mà có được Giang Mộ Trì chắc đang nằm mơ cũng sẽ phải cười tỉnh, tiền lương của một người nuôi sống mấy người lận cơ đến cửa thư phòng, Kiều Dư An đứng do dự vài giây đồng hồ rồi mới gõ cửa."Vào đi." Cô đẩy cửa đi vào, thấy Giang Mộ Trì đang tựa lưng vào ghế nhìn mình, đã thế còn đeo mắt kính gọng vàng, không hiểu sao Kiều Dư An lại nghĩ tới cụm từ "nhã nhặn bại hoại", thoạt nhìn còn hơi lạ lẫm, "Có việc gì à?""Giang Mộ Trì, anh nói thật cho em, cái bản gia quy này là anh lừa em đúng không? Sao lại có một bản gia quy mới tinh như vậy chứ, rõ ràng là mới được in ra." Kiều Dư An nheo mắt, "Không phải là anh bịa ra một bản dành riêng cho em đấy chứ?"Giang Mộ Trì vô cùng ung dung bắt chéo chân, đôi mắt tĩnh mịch liếc cô một cái qua lớp mắt kính, có lẽ là vì đang làm việc nên Kiều Dư An cảm thấy bây giờ Giang Mộ Trì hơi không hợp tình người, khuôn mặt vô cảm, thoạt nhìn không dễ chọc. Nhưng mà cô không sợ anh đâu, cô ngồi xuống đối diện anh."Bản gốc của gia quy nhà họ Giang đã cũ lắm rồi, nếu đưa cho em thì chắc không tới hai ngày là rách bươm, vì vậy anh đã chép ra một bản mới cho em. Em thấy anh rảnh lắm à? Thời gian đâu mà ngồi đó bịa ra một bản gia quy cho em chứ." Giang Mộ Trì nghiêm túc nói bậy nói Dư An lại càng nhíu mày không vui, tuy nói vậy rất có lý, nhưng mà, "Bây giờ là thời đại nào rồi chứ, mấy thứ như gia quy gì đó đều là cặn bã, cần phải loại bỏ. Anh thấy đó, nhà em cũng đâu có gia quy đâu.""Muốn giữ lại chút đồ vật tổ tiên ông bà để lại thôi, ví dụ như tự ái tự trọng, tuân thủ nghiêm ngặt lễ tiết, bây giờ làm người cũng phải cần mấy cái đó, còn mấy thứ như tam tòng tứ đức gì đó thì đã bỏ lâu rồi." Giang Mộ Trì thả chân xuống, lấy mắt kính trên sống mũi cao thẳng xuống, làm hiện ra đôi mắt đen kịt."Em thấy cái này cũng không hợp lí," Kiều Dư An đi tới bên cạnh Giang Mộ Trì, "Cái này nè, phải về nhà trước mười giờ tối, nhưng mà mười giờ tối cuộc sống về đêm mới bắt đầu mà, chẳng lẽ kết hôn rồi thì sinh hoạt về đêm cũng chấm dứt sao?""Em có thể đi vào lúc tám giờ rồi mười giờ về, cảm nhận chút bắt đầu của cuộc sống về đêm là được." Giang Mộ Trì nhéo nhéo mũi."Không được, trước kia tới chín giờ em mới đi chơi, một giờ mới về nhà. Nếu đám chị em của em biết sau khi kết hôn em không còn cuộc sống về đêm thì em biết giấu mặt mình ở đâu đây chứ?" Kiều Dư An trừng mắt, câu lạc bộ đêm mà thiếu đi cô thì còn gì là vui vẻ nữa chứ, cô được cả Vân Thành này biết đến vơia danh hiệu cô tiên nhỏ chịu chơi nhất ở câu lạc bộ đêm, thiếu đi cô quả thật là tổn thất to lớn của cuộc sống về đêm tươi đẹp."Một giờ mới về?" Giang Mộ Trì ngẩng đầu nhìn cô, "Mẹ có biết không?" Giang Mộ Trì không tin nhà họ Kiều sẽ để cho đi chơi một giờ sáng mới về, Kiều Thừa Tu sẽ không đi tìm sao?"Chuyện đó, tất nhiên là biết chứ, mà ba mẹ em mặc kệ em." Kiều Dư An chột dạ vì nói nhảm, đương nhiên là không có chuyện đó rồi, chỉ là mỗi lần về vào giờ này thì đều ở ngoài, một giờ rồi thì nào dám về nhà chứ. Nhưng mà cô sẽ không nói cho Giang Mộ Trì biết mấy chuyện đó đâu."Ra vậy, để anh gọi cho anh hai hỏi thăm một tí." Giang Mộ Trì gặp qua hàng trăm loại người, sao mà không nhận ra ánh mắt của Kiều Dư An có gì đó sai sai chứ."Không được gọi, có phải anh không tin tưởng em không hả?" Kiều Dư An đè chặt bàn tay cầm điện thoại của Giang Mộ Trì, chất vấn anh bằng ánh mắt tủi thân oan ức, "Anh không tin em sao? Chúng ta đã cưới nhau rồi, thế mà anh lại không tin em? Sao anh có thể như vậy chứ, ngay cả chút tín nhiệm cơ bản cũng không có? Anh thật quá đáng!"Giang Mộ Trì nhìn cô đang cười hì hì bỗng chuyển sang khóc huhu, kĩ năng điêu luyện này không phải ai cũng có, vuốt thái dương một cách bất đắc dĩ, "Không phải.""Anh phải, rõ ràng là anh không tin tưởng em, có chút chuyện như vậy mà cũng muốn gọi điện thoại cho anh hai em, hừ, em không để ý tới anh nữa, huhuhu..." Kiều Dư An cầm lấy cuốn gia quy kia chạy ra khỏi thư phòng, ngay cả cửa cũng không Mộ Trì xem vở diễn này xong, đứng dậy đi đóng cửa, ngồi xuống và vẫn làm việc như thường, sắc mặt vẫn bình tĩnh như không có chuyện gì xảy Dư An chạy một mạch về phòng ngủ, ném cuốn gia quy đang cầm lên giường, thở phì phò, còn đâu dáng vẻ thương tâm khổ sở như lúc nãy rèm cửa ra, đi tới dựa người vào ban công, cô tức tới nỗi đau tim luôn. Ngay cả Giang Mộ Trì cũng học được cách dùng anh hai để áp chế cô, người này quả nhiên là lòng dạ xấu xa, thâm hiểm ác độc mà!Âm thanh của sóng biển từ phương xa vọng tới lại như đang gần sát bên tai. Giờ đây nội tâm của Kiều Dư An cũng cuộn trào như sóng biển, mới chuyển vào có một ngày một đêm thôi mà Kiều Dư An không chiếm được một chút ích lợi nào, Giang Mộ Trì vẫn cứ luôn chiếm thế thượng phong, cô tức chết Dư An thở phì phò đập tay vào lan can, "Shh..." Cô hít hà, xui xẻo đập trúng chỗ xương vào lan can, đau quá......Tay đứt ruột xót, cô ôm ngón tay khóc giờ ngửa đầu nhìn ánh trăng trong đêm đen, cuối cùng Kiều Dư An cũng đã hiểu được nỗi lo lắng của ba mình rồi, tên Giang Mộ Trì xanh vỏ đỏ lòng, đúng là một nhân vật không hề đơn giản, nhưng mà cô là ai chứ, cô là Kiều Dư An cơ mà, tuyệt đối cô sẽ không nhận thua, sợ đếch gì anh đầu ngắm trăng một hồi, trong đầu tỉnh táo hơn một chút, hôm nay mới ngày đầu tiên mà, ngày tháng còn dài lắm. Bây giờ cưới cũng đã cưới rồi, chẳng lẽ lại chạy về khóc lóc với ba mẹ sao, chuyện này mất mặt lắm, cô chẳng bao giờ làm ngày nào đó, cô sẽ áp chế được Giang Mộ Trì, sẽ đè cho anh không ngóc đầu lên nổi, hừ!Kiều Dư An giận nhanh mà hết giận cũng nhanh, tự mình tạo ra năng lực mạnh mẽ để chống đỡ áp lức nặng nề bậc nhất ở Vân Thành này, nếu không một An An thỉnh thoảng phải ăn chổi lông gà của mẹ đã không thể sống tới tận bây giờ thông suốt điều này này, Kiều Dư An trở về phòng tắm rửa, chờ đến lúc Giang Mộ Trì trở về phòng thì Kiều Dư An đã tắm rửa dưỡng da xong xuôi, chuẩn bị trên giường ngủ. Đây là lần đầu tiên cô lên giường sớm như thế, đương nhiên là không kể tới tối hôm qua, rốt cuộc thì có ngủ nghê được gì Mộ Trì đi ra khỏi phòng tắm, Kiều Dư An hừ mũi một cái, không thèm để ý tới anh, nghiêng người chơi điện thoại, tỏ vẻ tức Mộ Trì vén chăn chuẩn bị lên giường, lúc cúi đầu nhìn điện thoại thì nhìn thoáng qua tay cô, bị hồng một mảng, anh kéo tay cô qua, "Xảy ra chuyện gì vậy?""À, không có gì đâu, lỡ đập phải lan can thôi." Kiều Dư An không để ý chút nào, chuẩn bị thu tay về, "Em đang chơi game đấy, thả em ra đi."Đôi mắt Giang Mộ Trì trở nên sâu hơn, anh buông tay cô ra, Kiều Dư An không hề phát hiện ra, vẫn tiếp tục chơi lát sau, Giang Mộ Trì cầm hộp y tế tới, Kiều Dư An vẫn còn chơi game. Chơi hết một trận rồi ngẩng đầu lên thì thấy Giang Mộ Trì đang nhìn cô chằm chằm, cô sợ hết hồn, vỗ ngực, "Anh làm gì thế, muốn đi ngủ thì ngủ đi....""Tới đây." Giang Mộ Trì mở hộp y tế Dư An bị làm cho bối rối, vô thức bỏ qua chuyện lúc nãy, quên rằng mình vẫn còn đang giận Giang Mộ Trì, "Làm gì thế anh?""Tay bị như vậy mà cũng không biết thoa thuốc, ở nhà thôi mà cũng bị như vậy, người không biết còn tưởng anh có máu bạo lực đấy." Giang Mộ Trì cúi đầu xoa rượu thuốc cho cô, bàn tay vốn trắng nõn giờ đây đã đỏ lên một mảng, đối lập rõ ràng với vùng da xung quanh, nhìn hãi vô cùng."Ai da, cái này thì có gì đâu chứ, em thường xuyên bị bầm tím bầm xanh rồi cũng chẳng sao." Kiều Dư An thẹn thùng vuốt vuốt tóc, cô vẫn còn tức giận đấy, Giang Mộ Trì quan tâm như vậy lại khiến trong lòng cô không còn chút giận dỗi nào nữa cả, cô còn thoáng nghĩ rằng có phải mình hơi quá đáng rồi Mộ Trì ngẩng đầu lườm cô một cái, lại cúi đầu tiếp tục động tác, "Sau này chú ý một chút.""Thật ra không đau, không sao cả." Da của Kiều Dư An quá trắng nên chỉ cần chạm nhẹ một cái là đỏ lên ngay, thậm chí là bầm tím, lúc đầu ba mẹ cũng lo sốt vó, mấy lần sau đó thấy cô da dày thịt béo thì ba mẹ thấy cũng chả buồn nói nữa, còn cô thì chả muốn đi thoa thuốc, dù sao sau mấy ngày là khỏi ngay."Với anh thì có sao, sau này mà bị bầm một chỗ thì trừ thời gian giờ giới nghiêm 10 phút." Giang Mộ Trì xoa rượu thuốc xong rồi cất đồ đi."A...? Tốt như vầy à, 10h10 hả anh?" Kiều Dư An không kịp load thông tin."9 giờ 50." Giang Mộ Trì đứng lên đi rửa tay. Anh thở dài một hơi rất nhỏ, lỡ sau này con mình có chỉ số thông minh như mẹ nó thì làm sao bây giờ?"Không được, sao anh lại như thế chứ, đã nói là mười giờ rồi mà." Kiều Dư An nhíu mày đến nỗi có thể kẹp chết được ruồi, người này thay đổi nhanh như chóng chóng vậy á, cô bị thương mà còn ăn hiếp cô."Nghỉ ngơi đi, không còn sớm nữa." Giang Mộ Trì lên giường, Kiều Dư An cũng nhảy lên giường, lải nhải cằn nhằn, "Em mặc kệ, mười giờ là mười giờ, đâu phải là em muốn mình bị thương đâu chứ, hơn nữa, hôm qua anh càng làm em đau hơn đấy, vậy mà anh không đền bù cho em à? Có cần tới đây đếm xem anh để lại trên người em bao nhiêu dấu không, một cái tăng mười phút."Kiều Dư An nói xong thì muốn cởi nút áo, bị Giang Mộ Trì chộp lại, giọng nói trầm đục, "Chớ lộn xộn, ngủ đi.""Vì sao chứ, chỉ cho quan châu đốt lửa, không cho dân chúng thắp đèn à?""Lửa cháy lên thì em phải tự mình diệt đấy, nếu em không ngại mệt mỏi thì anh chiều em tất." Giang Mộ Trì chống khuỷu tay lên gối, đôi mắt đen kịt nhìn chằm chằm vào Dư An bị sắc đẹp quyến rũ nuốt một ngụm nước bọt, rồi nhớ tới đêm qua chết đi sống lại, im bặt không nói gì, đơn thuần nháy nháy cặp mắt to tròn, từ từ đưa tay kéo chăn rồi phủ lên đầu mình ngay lập là thôi đi, cô còn có hơi đau đây này, tuy cũng rất là thoải mái nhưng làm nhiều lần như thế cũng mệt chết á, hay là ngủ sớm một chút cũng được vậy."Ngoan đi." Giang Mộ Trì tắt đèn nằm xuống, trong phòng lập tức tối đen, Kiều Dư An mở mắt trao tráo, thật sự là quá sớm, không hề buồn ngủ, muốn chơi điện thoại quá đi à...Không biết có phải là Giang Mộ Trì phát hiện ra hay không, vươn tay ra ôm lấy cô, "Ngủ ngoan nào.""A." Trong bóng đêm, Kiều Dư An bĩu môi, không dám từ chối, nhắm mắt lại. Cứ tưởng phải lăn qua lộn lại một lúc lâu, ai ngờ mới chớp mắt đã ngủ ngay, đây có lẽ là lần ngủ sớm nhất trong nhiều năm nay của đời Mộ Trì nhạy cảm nhận ra hơi thở của cô đã đều đều nhẹ nhàng hơn, nghiêng đầu hôn lên đỉnh đầu cô, sợi tóc mềm mại. Tựa như rơi vào một giấc mộng đẹp, anh cong cong khóe miệng, cũng nhắm mắt lại chìm vào giấc hôm sau, khi tỉnh lại Kiều Dư An hơi đờ đẫn. Cô tự tỉnh dậy, lúc mở mắt cũng rất tỉnh táo, nằm nướng thêm chút nữa cũng không muốn, đồng hồ báo thức đặt 7h30 vẫn chưa vang lên. Cô đang chuẩn bị đi tìm điện thoại thì thấy Giang Mộ Trì đi ra khỏi phòng vệ sinh, "Mấy giờ rồi, anh vẫn chưa đi à?""6h30, sao em dậy rồi?" Giang Mộ Trì cũng có chút kinh ngạc, đây là Kiều Dư An tám giờ vẫn còn muốn ngủ nướng đây sao?"Cái gì, 6h30?!"~hết chương 10~Tác giả nói ra suy nghĩ của mìnhKiều Dư An Toang rồi, toang rồi, tôi sa đọa mất rồi, sao tôi lại dậy sớm như vậy được chứ? Huhuhu, bọn chị em à, tao không có cố ý, tụi mày đừng vứt bỏ tao nhé...
Trọn bộ Hôm Nay Vợ Tìm Ra Lỗi Của Anh Chưa? Full tập được cập nhật mới nhất tại Truyện Tip đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Hôm Nay Vợ Tìm Ra Lỗi Của Anh Chưa? Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 9/10 🔰 Người đăng ⭐ Truyện Tip Bạn đang theo dõi truyện full hay nhất Hôm Nay Vợ Tìm Ra Lỗi Của Anh Chưa? của tác giả Điềm Nhu rất hấp dẫn và lôi cuốn. Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ online. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới mới lạ, những tình tiết đặc sắc, đọc truyện Ngôn Tình này để trải nghiệm và cảm nhận bạn nhé. Bạn đang đọc truyện Hôm Nay Vợ Tìm Ra Lỗi Của Anh Chưa? của tác giả Điềm Nhu. Tại Vân Thành, mọi người đều thầm công nhận Giang Mộ Trì là một tấm gương tốt cho thế hệ trẻ, vừa đẹp trai lại biết giữ mình, không trêu hoa ghẹo nguyệt, cuộc sống đơn giản không trụy lạc Cũng tại Vân Thành, người người đều thầm nói rằng mỹ nữ Kiều Dư An đẹp đến cỡ nào, thế nhưng lại là một cô gái không gì không dám, ăn chơi trác táng có tiếng. Bởi vì một người quá ưu tú, một người “quá xuất chúng”, xét thấy hai người đã tới tuổi cưới vợ gả chồng mà vẫn không có ai hỏi thăm, ba mẹ hai nhà quyết định hùa lại tác hợp để hai người “gây tai họa” cho nhau! 2. Sau khi kết hôn, nghĩa vụ nên thực hiện đều thực hiện, nên ân ái thì ân ái, có thể nói đây là cặp vợ chồng mẫu mực điển hình trong mắt người lớn, là cặp đôi mà trời cao tác hợp. Sau lưng, Kiều Dư An vắt hết óc bới lông tìm vết, tìm mọi cách để xé bỏ lớp ngụy trang của Giang Mộ Trì, muốn làm lộ cái đuôi cáo của anh ra trước mặt mọi người. Nhưng cho dù cô có lật tung cả cái nhà lên thì cũng không tìm được một chút nhược điểm nào của Giang Mộ Trì, đã thế người thân bạn bè còn ân cần dạy bảo cô. Bà ngoại “An An à, A Trì là một đứa trẻ tốt, con phải quý trọng nó đấy nhé… ” Ba Kiều “An An, con đừng có làm nhà cửa ầm ĩ mãi nữa, học tập A Trì kia kìa. ” Mẹ Kiều “Đứa con rể A Trì này cho dù có đốt đèn lồng tìm cũng khó nữa đấy, thế mà lại để cho An An tìm được. “ Kiều Dư An “??? ” Con là hàng tặng kèm khi ba mẹ nạp tiền điện thoại phải không*?! *Một câu nói đùa giữa ba mẹ và những đứa trẻ, ý nói đứa trẻ không phải là con ruột của ba mẹ mình, kiểu như con được nhặt từ thùng rác í Doc truyen hom nay vo tim ra loi cua anh chua lttp truyen chu ebook prc download full. Từ khoá Đọc truyện Hôm Nay Vợ Tìm Ra Lỗi Của Anh Chưa? full, chương 1, chương cuối. Hôm Nay Vợ Tìm Ra Lỗi Của Anh Chưa? wattpad truyện full sstruyen truyencv medoctruyen, metruyenchu nội dung truyện Hôm Nay Vợ Tìm Ra Lỗi Của Anh Chưa? review, Hôm Nay Vợ Tìm Ra Lỗi Của Anh Chưa? Mangatool Wikidich Truyencuatui truyenfull webtruyen truyenyy , nghe audio Hôm Nay Vợ Tìm Ra Lỗi Của Anh Chưa? Danh sách chương Hôm Nay Vợ Tìm Ra Lỗi Của Anh Chưa? Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Còn tiếp Đọc truyện online, đọc truyện hay - Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Trang web truyện Online mới nhất, đọc truyện ngôn tình hay . Web đọc truyện online hỗ trợ đọc truyện trên điện thoại, máy tính bảng, đọc truyện trên iphone, ipaid, điện thoại android tốc độ nhanh nhất. Leave a comment
Chương 4 Không cho nói tục. Editor Ái ÁiSố từ 3088 từTruyện được edit chính chủ tại và wattpad 3003thuong______ “Alo, A Trì, là dì đây.” Mẹ Kiều liếc Kiều Dư An, cầm điện thoại đi ra Mộ Trì sửng sốt một chút, hiển nhiên anh không ngờ là mẹ Kiều bắt máy, nói như thế nào nhỉ, có cảm giác như đang lén yêu đương bị chộp được. “Con chào dì ạ.” Giang Mộ Trì đứng lên, bước đến trước cửa sổ sát đất, đặt tay lên cửa sổ thủy tinh. “Ừ, A Trì, dì biết việc con và An An đăng kí kết hôn rồi, hai con làm vậy có phải là hơi gấp gáp không?” Mẹ Kiều nghe thấy giọng nói của Giang Mộ Trì thì ngọn lửa trong lòng cũng giảm đi một chút, dù sao thì sự ưu tú của Giang Mộ Trì cũng được bà và ba tụi nhỏ công nhận, nếu như đã đăng kí kết hôn thì bà cũng phải kiềm chế một chút. An An là con gái bà, dù gì bà cũng có tư cách dạy dỗ nó. Nhưng với Giang Mộ Trì thì khác, họ đâu biết tính tình của Giang Mộ Trì ra sao nên nổi giận thì không tốt lắm, tránh việc làm cho vợ chồng son xấu hổ. Làm cha mẹ là phải suy nghĩ cho con. “Mẹ, con xin lỗi, việc này đúng thật là có hơi vội vàng, là do con suy nghĩ không chu toàn.” “Ừ, a…? Con gọi dì là gì?” Mẹ Kiều bị tiếng kêu mẹ kia làm cho đầu óc choáng váng. “Mẹ, lúc nãy con tưởng mẹ chưa biết chuyện này, nếu như mẹ đã biết việc con và An An đăng kí kết hôn rồi thì gọi “mẹ” là việc phải làm ạ.” Lần đầu tiên Giang Mộ Trì phát hiện mình có thiên phú nói xằng nói bậy như Mộ Trì cong khóe môi, chắc chắn là do Kiều Dư An lây. “Ha ha, đúng rồi, là việc phải làm.” Lúc này mẹ Kiều sung sướng vô tận, bà nghĩ thầm thằng nhóc này vào guồng rồi đấy, nói ngọt xớt, mới đó mà đã đổi xưng hô nói câu nghe mát cái ruột. “Mẹ, mẹ yên tâm, tuy con và An An kết hôn vội vàng nhưng trình tự phải có vẫn sẽ có ạ, tuyệt đối sẽ không làm An An tủi thân.” Nhà họ Giang anh không có sở thích tay không bắt sói, nhà họ Kiều nuôi dưỡng một người con gái xinh đẹp như vậy, sao mà để cô ấy tủi thân được chứ. Hôm nay đúng là đăng kí kết hôn vừa vội vàng vừa hấp tấp, chưa suy nghĩ kĩ càng nhiều chuyện, nhưng việc mà Giang Mộ Trì đã làm thì không hề hối hận, quá trình tiếp theo cứ từ từ đi là được. “Không phải mẹ lo lắng việc này, chỉ là tụi con kết hôn vội vàng như vậy thì không nghĩ tới việc sau này sẽ cảm thấy hối hận sao? A Trì con thật lòng thích An An ư?” Có nhà họ Kiều ở đây, vẫn chưa có ai dám làm cho Kiều Dư An tủi thân, dù cho đó là nhà họ Giang thì cũng không thể. Giang Mộ Trì không trả lời mẹ Kiều ngay. Anh ngẩng đầu nhìn phong cảnh xa xa ngoài cửa sổ, ánh mặt trời xán lạn, ngày xuân nhựa sống tràn trề, nhưng hình như cũng không tươi đẹp bằng một nụ cười của Kiều Dư An. “Mẹ, con cam đoan với mẹ, cuộc đời này không phụ An An, dụng tâm che chở cô ấy. Nếu con làm không được thì sẽ tùy ý ba mẹ xử lý ạ.” Bây giờ có mấy lời chưa thích hợp để nói, nói thích thì cũng chưa đến mức đó, mà nói không thích thì cũng không phải, chỉ gặp nhau một lần mà Giang Mộ Trì đã cảm thấy cô không giống với những người khác. Giang Mộ Trì không thừa nhận cũng không được, đồng ý kết hôn ngay lập tức là do Giang Mộ Trì suy tính đến khả năng phù hợp nhiều hơn, anh thích tính tình của Kiều Dư An. Thêm nữa là mẹ Giang cứ giục mãi, nếu Kiều Dư An đã đưa ra đề nghị kết hôn thì sao anh không tùy ý một lần, ít nhất thì Kiều Dư An là cô gái duy nhất khiến anh cảm thấy hứng thú trong bao nhiêu năm nay. Nhưng cho dù nghĩ như thế nào thì bây giờ cũng đã đăng kí kết hôn rồi, lời nói kia chính là lời hứa cả đời, Giang Mộ Trì ghét loại người thất hứa, mỗi chữ mỗi câu anh nói ra anh đều làm được. “Được, có những lời này của con thì mẹ yên tâm rồi. Mẹ chỉ có một đứa con gái cưng này thôi, tuy hơi nhanh nhảu một chút nhưng tính tình ngây thơ, con thông cảm cho nó nhé.” Trong mắt mẹ Kiều, An An như một đứa trẻ mãi không chịu lớn. “Dạ, con biết rồi mẹ. Tối nay con sẽ dẫn ba mẹ con tới thăm hỏi ba mẹ ạ.” Giang Mộ Trì đã sắp xếp xong xuôi công việc, tối nay chắc chắn phải đi. “Được, mẹ chờ nhé. Giờ mẹ trả lại di động cho An An, không quấy rầy công việc của con nữa.” Mẹ Kiều quay lại phòng trả di động lại cho Kiều Dư An, trừng cô mà không nói gì. Kiều Dư An mặt nhăn như trái khổ qua, lúc mẹ Kiều đi vào rõ ràng vẫn còn dáng vẻ tươi cười, sao vừa vào đây là đã đen mặt rồi. Với tốc độ thay đổi sắc mặt này mà không đi làm diễn viên này thì thật là đáng tiếc. Mẹ Kiều đi ra, Kiều Dư An mới uể oải tiếp điện thoại, “Alo, có chuyện gì không?” “Sao mà buồn bã ỉu xìu thế.” Giang Mộ Trì cách màn hình mà cũng có thể cảm nhận được khuôn mặt buồn bã bây giờ của Kiều Dư An. “Còn không phải do anh sao, mẹ em phát hiện em đi đăng kí kết hôn, xem chút nữa đánh chết em rồi.” Kiều Dư An đập cái gối, lúc nãy quả thật là quá mạo hiểm quá kích thích, “Mẹ em nói gì với anh vậy?” “Không có, mẹ chúng ta dịu dàng như vậy thì có thể nói gì anh chứ, còn nữa, mẹ chúng ta nghe điện thoại mà em cũng không nhắc anh, xém chút nữa là không phản ứng kịp rồi.” Giang Mộ Trì đưa tay xoa trán, vừa rồi giống như mới trải qua một trận chiến thế kỉ vậy…. “Quần què, anh đổi xưng hô ngay thế, ai là mẹ chúng ta với anh hả? Nịnh hót, thảo nào mẹ em không mắng anh, anh cũng biết là mẹ em bắt máy thì em nhắc anh kiểu gì đây?” Kiều Dư An tuột từ trên giường xuống, thở phì phò, tại sao lại có sự đối xử khác biệt như vậy hả trời. Khí thế cầm chổi lông gà của mẹ lúc nãy chạy đi đâu mất rồi hả? Rõ ràng lúc đối xử với Giang Mộ Trì rất dịu dàng mà, đây là mẹ ruột sao? Giang Mộ Trì nhíu mày, thể hiện thái độ không vừa lòng, giọng nói mang theo một chút nghiêm túc, “Không cho nói tục.” “Em có nói….. “quần què” cũng là nói tục hả?” Kiều Dư An đầu đầy vạch đen*, cái này cũng là nói tục, thế giới mà Giang Mộ Trì sống sạch sẽ quá mức rồi nhỉ…? *Mấy cái vạch đen trên đầu nhân vật trong hoạt hình = “Thôi, sau này bỏ thói quen nói tục đi.” “Không phải, anh có tư cách gì mà quản em?” Kiều Dư An không phục, đây chỉ là cách nói thông thường thôi mà, tâm trạng bị khuấy động thì rất dễ nói ra miệng, cái này khó bỏ lắm đó…. “Với tư cách là chồng em.” Cửa văn phòng bị gõ vang, Giang Mộ Trì quay người ngồi trở lại trên ghế làm việc, “Được rồi, không nói nữa, anh làm việc đây.” Giang Mộ Trì cúp điện thoại, bắt đầu bận rộn công việc, “Vào đi.” Kiều Dư An nhìn điện thoại bị cúp ngang, nghiến răng nghiến lợi, “Giang Mộ Trì, trước giờ chưa ai dám cúp điện thoại của em đâu!” Hôm nay đúng là phạm vào Thái Tuế*, bị mẹ phát hiện ra việc đăng kí kết hôn rồi bị dạy dỗ cả buổi thì thôi đi, ngay cả người chồng mới cưới này cũng thích ứng với thân phận một cách nhanh chóng rồi bắt đầu quản lý cô, Kiều Dư An thoáng cảm thấy những ngày an nhàn của mình đã chấm dứt. *Nói một cách dễ hiểu thì “phạm vào Thái Tuế” là dễ gặp vận xui, gặp nhiều điều bất thuận, công việc khó khăn, sức khỏe suy kém… Lúc ăn cơm trưa, ba về tới nhà, sau khi nghe mẹ Kiều kể đầu đuôi sự việc thì trừng cô, “Bản lĩnh lớn nhỉ?” “Chuyện này, ba, ba ơi, mẹ đã dạy dỗ con rồi, không phiền đến ba động thủ đâu ạ.” Kiều Dư An núp ở góc của ghế sô pha, hôm nay cô là một cái trứng hèn nhát hoàn toàn bị áp chế, đều do cái miệng nói bậy nói bạ của mình cả, ai bảo đưa ra đề nghị kết hôn làm gì chứ. Haiz, bây giờ hối hận ghê, làm sao bây giờ, trên đời này có thuốc hối hận không nhỉ? “Thằng nhóc Giang Mộ Trì kia đúng là tốt, nhưng mà lại tốt quá, con áp chế nó không nổi đâu, sớm muộn cũng có ngày chịu thiệt.” Tính tình của con gái nhà mình tương đối ngây thơ thẳng thắn, còn Giang Mộ Trì vừa nhìn là biết chững chạc thâm trầm, nếu Giang Mộ Trì muốn giấu giếm An An làm cái gì thật thì không chừng An An bị đem bán còn giúp người ta đếm tiền nữa đó. “Con làm được, ai nói con không thể chứ, ba tin con một chút đi được không?” Kiều Dư An không phục, tuy lúc nãy cô vừa mới bị Giang Mộ Trì áp chế, nhưng cô không ngu mà kể ra đâu, việc này mất mặt biết bao… không thể nói không thể nói. “Hừ, con là con gái ba, ba không hiểu con sao? Được rồi, để tối nay thằng nhóc đó tới đây rồi nói tiếp, gọi Thừa Tu về chưa?” Nói thêm cái gì nữa cũng vô ích, vẫn phải xem thái độ của nhà họ Giang cái đã. “Gọi rồi, xong việc sẽ về đây, A Trì nói tối nay sẽ dẫn người nhà tới đây.” “Con chờ anh hai con về dạy dỗ đi.” Ba Kiều hung hăng chỉ Kiều An An. Kiều Dư An bĩu môi, vẻ mặt buồn rười rượi, anh hai còn dữ hơn cả mẹ. Toang rồi toang rồi, bây giờ chạy trốn còn kịp không nhỉ? Kiều Dư An vượt qua một buổi chiều sầu bi thê thảm, cô chỉ có một hy vọng, hy vọng Giang Mộ Trì tới nhà trước anh cô, nếu không thì cô sẽ bị đánh. Bây giờ cũng chỉ có Giang Mộ Trì mới có thể bảo vệ cô, tuy nghĩ như vậy rất không có tiết tháo, nhưng mà cái thứ tên tiết tháo này ăn được à? Không được, nên phải bảo vệ cái mạng nhỏ của mình trước đã. Có lẽ là ông trời thấy cô quá đáng thương, nên đã để cho Giang Mộ Trì đến trước. Mới 4h30 chiều mà Giang Mộ Trì đã dẫn ba Giang mẹ Giang tới nhà. Lúc hai ông bà đến biểu hiện vô cùng áy náy, không có kiểu sung sướng vui mừng vì con trai nhà mình cưới được vợ gì cả, nói chung thì họ cũng cảm thấy quá mức vội vàng như này sẽ khiến nhà họ Kiều không thích. Lúc mẹ Giang nghe Giang Mộ Trì nói, bà hỏi đi hỏi lại nhiều lần mà vẫn cho là mình nghe lầm, cái tảng băng vạn năm không rung động nay lại biết gặm cải trắng nhà người rồi à? Đã thế còn chơi nổi, kết hôn thẳng luôn. Điều này khiến mẹ Giang không thể nào tiếp thu nổi. Qua một lúc thật lâu sau mẹ Giang mới tiêu hóa được tin này, rồi bà lại buồn rầu lo lắng, sợ nhà họ Kiều sẽ tức giận. Bây giờ không những phải mang theo một đống quà tặng đến thăm hỏi mà còn phải nói năng thận trọng, vậy chắc chắn là con trai nhà mình sai rồi…. “Chị thông gia à, tôi cũng mới biết được chuyện này, thật sự xin lỗi, thằng nhóc thúi nhà tôi quá lỗ mãng rồi, anh chị thông gia đừng tức giận ạ, đừng tức giận tổn hại thân thể.” Mẹ Giang tươi cười nói, có khi nào mà bà phải nói năng cẩn thận như vậy đâu chứ, đều do chuyện tốt mà thằng con cưng này làm ra mà. “Đừng nói như vậy, con gái nhà tôi cũng có chỗ sai, mấy đứa thanh niên còn bốc đồng mà. Mau ngồi đi, đừng đứng đó nữa.” Mấy người lớn ngồi xuống, Giang Mộ Trì đứng ở bên cạnh, Kiều Dư An ở bên kia dịch tới từng chút từng chút, cẩn thận giật nhẹ ống tay áo của anh. Giang Mộ Trì khẽ nhướng mày, cúi đầu. Kiều Dư An điềm nhiên như không liếc mắt ra bên ngoài, ám chỉ rằng muốn Giang Mộ Trì ra ngoài nói chuyện. “Khụ khụ.” Ba Kiều nhìn thấy, ho khan một tiếng làm Kiều Dư An sợ tới mức đứng thẳng tưng trở lại, ngay cả nháy mắt cũng không dám, nghiêm túc đàng hoàng, không có chút mờ ám nào. Thấy Kiều Dư An như vậy, Giang Mộ Trì nhếch môi cười nhẹ, xem ra không phải không có ai trị được cô ấy, cô ấy cũng có lúc sợ sệt cơ đấy. Kiều Dư An thoáng thấy Giang Mộ Trì cười, chu môi chọt chọt đằng sau eo anh, “Có cái gì vui mà cười chứ, lại còn cười hả hê như thế!” Giang Mộ Trì vẫn không nhúc nhích, chỉ dung túng cho Kiều Dư An lộn xộn, thân hình cao lớn che bàn tay đang lộn xộn của Kiều Dư An đi. Mẹ Kiều tình cờ ngẩng đầu nhìn về phía họ, thấy cặp đôi trai tài gái sắc này vô cùng xứng đôi, cứ như là một cặp đôi thần tiên vậy, vì thế tâm trạng cũng tốt hơn một chút. Cha mẹ hai bên đang thương lượng chuyện kết hôn của hai người, không có chỗ cho họ xen vào, Kiều Dư An đành đứng sau lưng Giang Mộ Trì quấy rối, đứng mệt rồi thì dựa nửa người vào người Giang Mộ Trì. Từ đầu tới cuối Giang Mộ Trì đều đứng thẳng, không hề nhúc nhích, Kiều Dư An nhíu mày nhìn tấm lưng rộng lớn này, không hiểu sao lại có cảm giác yên lòng, giống như có thể ngăn cản tất cả mưa gió. Lúc Kiều Thừa Tu đi vào thì thấy một bức tranh như vậy, An An dựa vào người Giang Mộ Trì, lộ ra nửa khuôn mặt, thoạt nhìn lại rất giống một đôi, nhưng nghĩ đến việc An An không hề thương lượng với gia đình mà đã chạy đi đăng kí kết hôn thì Kiều Thừa Tu vẫn khó có thể dập được lửa giận trong lòng. Kiều Dư An thấy Kiều Thừa Tu đi vào, vội vàng trốn sau lưng Giang Mộ Trì, kiểu giống như là muốn co mình lại hết cỡ để không ai nhìn thấy. Giang Mộ Trì nhạy cảm phát hiện Kiều Thừa Tu, hai người liếc nhau một cái, lập tức nhận ra cảm giác tồn tại không hơn kém mình là bao. Giang Mộ Trì không thể không quan tâm tới, nhìn vào tình hình bây giờ, xem ra việc hôn nhân của anh và An An là do Kiều Thừa Tu làm chủ. “Tổng giám đốc Giang, đã lâu không gặp.” Kiều Thừa Tu vươn tay, lúc trước hai người đã từng hợp tác, tính ra thì vẫn quen nhau. Ấn tượng Giang Mộ Trì để lại cho anh là lòng dạ vô cùng sâu, vô dục vô cầu. Đàn ông như vậy là đáng sợ nhất, người có mong muốn thì ắt có nhược điểm, người không có nhược điểm thì ngay cả anh cũng không dám khinh thường, vì thế anh cũng không quen thân với Giang Mộ Trì. Ai ngờ đâu mới mấy ngày không về nhà, đứa em gái của mình cứ thế đâm đầu vào chén của người ta. “Anh hai khách sáo rồi.” Giang Mộ Trì mỉm cười, không hề lạnh băng giống như lúc hợp tác nữa. Kiều Thừa Tu liếc An An đang đứng ở đằng sau Giang Mộ Trì, “Dù gì anh cũng lớn hơn tôi một tuổi, hôm nay lại vì đứa em gái không nên thân này của tôi mà anh lại phải gọi tôi một tiếng anh hai nữa chứ.” “Tuổi không quan trọng, gọi theo An An thôi.” Hai người buông tay ra. Kiều Thừa Tu không nói thêm gì nữa, quay đầu chào hỏi người lớn, nói vài câu rồi lại đối mặt với Giang Mộ Trì, “An An, lên lầu, anh có lời muốn nói với em.” Kiều Dư An từ sau lưng Giang Mộ Trì lộ ra nửa cái đầu, giọng nói run rẩy cười làm lành “Anh ơi, có chuyện gì thì nói ở đây luôn đi ạ, mọi người đều ở đây hết mà.” Kiều Thừa Tu không nói gì nữa, chỉ có ánh mắt đang nhìn cô là tràn ngập vẻ uy hiếp, sau đó thì đi lên lầu trước. Kiều Dư An lề mà lề mề đi ra từ sau lưng Giang Mộ Trì, ngón tay vẫn còn níu lấy ống tay áo của anh, đôi mắt nhỏ tràn ngập vẻ tủi thân, trước khi lên lầu còn làm một cái khẩu hình với Giang Mộ Trì, “Cứu mạng!” ~hết chương 4~ Tác giả nói ra suy nghĩ của mình Mẹ Kiều đang mắng chửi người dự bịTổng giám đốc Giang “Mẹ.”Mẹ Kiều “Ai, ngoan lắm!”Kiều Dư An ??? ノ=Д=ノ┻━┻
Reads 13,174Votes 538Parts 21Ongoing, First published Feb 22, 2021Table of contentsFri, May 14, 2021Fri, May 14, 2021🍦Chương 2🍦 Chúng ta kết hôn May 14, 2021🍦Chương 3🍦Đăng kí kết May 14, 2021🍦Chương 4🍦Không cho nói May 14, 2021🍦Chương 5🍦Ừ, của em hết May 14, 2021🍦Chương 6🍦Đi xem nhà tân Jul 5, 2021🍦Chương 7🍦Đêm động phòng 🤭Fri, May 14, 2021🍦Chương 8🍦Bị bắt quả May 14, 2021🍦Chương 9🍦Gia quy nhà họ May 14, 2021Fri, May 14, 2021🍓Chương 11🍓 Kiểm tra công May 14, 2021Fri, May 14, 2021Fri, May 14, 2021Fri, May 14, 2021🍓Chương 15🍓 Tiết thanh May 14, 2021Fri, May 14, 2021👉Thông báo đặt pass chương 17, chương 18Tue, Jul 6, 2021🍓Chương 19🍓 Giang Mộ Trì xấu xa Sun, Jul 11, 2021🍓Chương 20🍓 Em sai Jul 11, 2021Sun, Aug 8, 2021🐬Tên truyện Hôm nay vợ tìm ra lỗi của anh chưa? 🐬Tên convert Hôm nay lão bà tìm tra sao? 🐬Tác giả Điềm Nhu 🐬Nguồn Tấn Giang & Wikidich 🐬Số chương 46 chương chính văn + 11 chương ngoại truyện 🐬Tags Ngọt sủng, Cưới trước yêu sau, Hài hước, Hiện đại 🐬Bìa LMM ❤❤ 🐬Edit & Beta Ái Ái VĂN ÁN ĐƯỢC ĐĂNG TRONG PHẦN TRUYỆN 😉 ❌❌❌TRUYỆN ĐƯỢC EDIT PHI LỢI NHUẬN VÀ CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ. VUI LÒNG KHÔNG RE-UP, CHUYỂN VER, HAY COPY TRUYỆN SANG NƠI KHÁC❌❌❌398cướitrướcyêusau
hôm nay vợ tìm ra lỗi của anh chưa