Trung đoàn 120 đã tổ chức đánh địch nhiều trận và giành nhiều thắng lợi ở Tân An, Mỹ Tho, Gò Công, Sau đó, ông là Tiểu đoàn trưởng Tiểu đoàn 358, Liên trung đoàn 120-105, Phó Bí thư liên Liên chi và Trung đoàn ủy viên. Từ tháng 2 năm 1950 đến tháng 9 năm 1955, ông lần
Đỗ Tân. Đam Mỹ. Nguồn: clbtieubaihoai.wordpress.com; Biên tập: Bạch Hạc (Chương 1 - 6), Cẩn Du (những chương còn lại) 650. Hoàn Thành. 08:22:52 19/11/2020. Đây Chắc Chắn Là Lợi Dụng Chức Quyền Để Làm Chuyện Xấu Rồi.
Dự án phim Trêu Nhầm sẽ do Bạch Lộc và Vương Hạc Đệ đảm nhận vai nam - nữ chính, dự kiến khai máy vào tháng 11 tới. Những thông tin về dự án phim Trêu Nhầm đã được chia sẻ mới đây. Cụ thể, bộ phim do Quách Hổ làm đạo diễn, đây là người làm nên thành công cho
Diễn Viên: Mã Thiên Vũ, Tôn Di, Chung Hán Lương, Vu Mông Lung, Mạnh Tử Nghĩa, Lỗ Nặc, Vương Trí, Trương Hiểu Thần, Vương Hạc Nhuận… Thể loại: Phim Ngôn Tình, Phim Tâm Lý - Tình Cảm, Phim Bộ Trung Quốc, Phim Ngôn Tình Tổng Tài, Phim Trung Quốc Hiện Đại, Phim Hay Lồng Tiếng…
Thành Nghị, Vương Hạc Đệ, Tiêu Chiến, Dịch Dương Thiên Tỉ, Vương Tuấn Khải, Chu Nhất Long là những cái tên trong dàn khách mời dự kiến - Ảnh: Internet Ngay khi công bố danh sách khách mời dự kiến, nhiều khán giả không khỏi háo hức trước những cái tên mỹ nam thần
Enu3BKY. Một bộ kiếm hiệp theo phong cách cổ điển với đầy đủ ân oán tình nhỏ Tiểu Quyên cùng Quân Vũ thường ra bờ suối câu cá, vui đùa cao hứng có khi quên cả bửa ăn. Bây giờ cảnh vật còn nguyên dấu nhưng Quyên đã ra người thiên cổ. Một người tuy chết, nhưng vẫn còn sống trong lòng một người khác, thì người đó đã thực sự chết chăng? Vạn công giai nguyên mật, nhất kiếm thần châu hàn, già tùng sư minh nguyệt, thạch thượng lưu thanh hạ võ công đệ nhất ai cũng muốn, ai cũng thèm khát. Nhưng làm đệ nhất có ích chi, nếu không có tình yêu, không có bè bạn. Cuộc sống như giấc mộng phù du, công danh phú quí chẳng khác đám mây bay. Tại thiên nguyện tác bi liên điểu. Tại địa nguyện tác liên lý chi. Thanh Loan là một cô gái ngây thơ, nghĩ gì nói nấy. Cô mong rằng cô và Quân Vũ sẽ như một đôi hạc vàng, mãi mãi bên nhau. Nhưng ước mong chỉ là mong ước...
Biên tập MâyThể loại Ôn nhu phúc hắc công x Ngoan ngoãn si tình nhuyễn manh thụ, hiện đại, ngọt sủng, cưới trước yêu sau, nhiều thịt, chút ngược, thầm mến thành thật, HECP Tôn Thanh Hạ x Diệp Tân. Tôn Thanh Hạ x Diệp Tân, cưới trước yêu sau, hướng cẩu huyết, cán... bộ cấp cao. 1 vs 1, HE, tổng thể ngọt ngào, chút ngược lòng có tình cũ nhưng không tra thâm tình công x Có tà tâm không có tặc đảm thầm mến nhu thuận không có văn án, người đọc muốn biết nội dung mời nhảy ký quét văn tìm kiếm muối cho mối tình thuần khiết Ôn nhu phúc hắc công x Nhu thuận si tình manh thụ. Hiện đại, cưng chiều, cưới trước yêu sau, chút ngược, nhiều thịt. Thầm mến thành thật đến HE. Toàn văn không quá dài, công thích người khác, nhưng sau quá trình sống chung với thụ, thứ tình cảm kia đã dần phai nhạt, đối với thụ rất cưng chiều, không coi thụ là thế thân, hiểu rõ người trước mắt mới là người mình yêu, còn người cũ kia đã không còn cảm Nhi nguyện cầu Đường Đường Bắc Bắc một đời bình an Ôn nhu phúc hắc công x Nhu thuận si tình thụ, cưới trước yêu sau, thầm mến thành thật, ngọt sủng, chút ngược tâm, mùi thịt nồng đậm, HE. Cực kỳ thích văn phong của tác giả, dịu dàng lưu luyến, ẩn giấu ái tình, miêu tả cảnh sắc nhuần nhuyễn chuẩn xác, cảm tình phát triển đúng quy luật nước chảy thành sông, thịt thịt cũng thơm thơm ngon miệng, kết mỗi chương đều khiến người đọc chưa thỏa mãn. Chủ đạo vẫn là ngọt sủng, tiểu tam chỉ là chút ngược không đáng nhắc đến, là cầu nối giúp công thụ thẳng thắn tình cảm mà thôi. Cá nhân tôi rất thích công, tình cảm trước và sau hôn nhân rõ ràng, không lừa dối khúc chiết.
Tôn Thanh Hạ không phải là minh tinh nhưng vẫn rất nổi nội Tôn Thanh Hạ, Tôn lão gia tử là kiện tướng tài giỏi ở thế hệ trước, từng lập rất nhiều chiến công, chiến hữu cùng ông vào sinh ra tử sau này đều đảm nhận trọng trách, địa vị không cần nói cũng vào nền tảng ba thế hệ cách mạng một màu Đỏ sáng chói này, gia nghiệp nhà họ Tôn đến tay Tôn Thanh Hạ càng thêm phát triển rực cả nhà họ Tôn, Tôn Thanh Hạ thông minh từ nhỏ, qua tuổi 20 đã biết lợi dụng tiền vốn của công ty, dùng tên của người khác âm thầm thâu tóm một số ngành công nghiệp trọng điểm, mở rộng chi chí ngay đến người nắm quyền là cha Tôn cũng không hề biết rõ tình tiếng lặng gió qua mấy năm, đến lúc thu lưới, nhất thời khiến thương giới nổi lên sóng to gió lớn, từ đó danh tiếng cháu cả nhà họ Tôn vang xa, mọi người nhìn hắn với cặp mắt kính nể, kẻ cùng hắn giao thiệp luôn tự giác hạ mình, rất sợ chọc hắn mất đến cha Tôn quất thương mấy chục năm trên thương trường cũng nhìn con trai với cặp mắt khác, trong lòng thầm kinh ngạc, lời nói hiếm thấy mang theo vài phần vui mừng, khen bản thân Tôn Thanh Hạ lại không xem trọng chuyện này, người khác cho hắn muôn vàn sắc mặt tươi cười cũng chỉ nhận được một câu “Quá khen quá khen” lạnh nhạt từ hắn, không hơn không đông năm nay vô cùng lạnh, ngoài trời tuyết bay dày đặc, phủ trắng thành thị sầm uất, phóng mắt nhìn vạn dặm cũng chỉ thấy sắc trắng pha tạp. Thỉnh thoảng lại thấy công nhân quét dọn thu gom tuyết giữa những con đường với hai hàng cây khô mục, quanh co. Người đi đường mặc quần áo mùa đông dày cộp, khẩu trang che kín nửa mặt, bên ngoài còn cẩn thận vòng thêm chiếc khăn len to sụ. Toàn thân chỉ lộ đôi mắt đón gió tuyết, qua qua lại lại nơi góc phố. Bọn họ vội vã ra khỏi cửa, rồi lại vội vã về cửa sổ, lá khô giữa đông phủ kín tuyết, tạo thành một lớp băng mỏng óng ánh trong suốt, nhìn lâu sẽ sinh ra một loại mỹ cảm khó hiểu. Tôn Thanh Hạ ngồi bên cửa sổ, đôi mắt lười biếng nhìn chằm chằm bên ngoài, xuyên qua chiếc lá khô héo, nhìn về căn phòng thuần sắc trắng phía trời lúc này âm u mờ mịt, tuyết hoa phủ kín khiến tầm nhìn của hắn bị hạn chế. Hắn có thể thấy được rèm cửa sổ sắc lam phía đối diện hơi hé mở, nhưng quang cảnh bên trong ra sao thì không rõ lắm. Chắc hẳn mọi người ở đó đều cười nói vui vẻ, ấm áp như xuân. Mà chính hắn hình như cũng nghe được tiếng cười truyền đến, mơ hồ cảm thấy người nọ đang làm nũng với vợ mới mặt đẹp đẽ nhất định đang bĩu môi đến tội nghiệp, đôi mắt to lúc nào cũng như chứa nước nhìn về phía người phụ nữ mình yêu mà chớp chớp, càng làm người ta yêu thương. Sau đó người vợ dịu dàng kia sẽ bó tay chịu trói, ngoan ngoãn bằng lòng mọi yêu cầu của y, cưng y tận một nhà luôn phải hạnh phúc như vậy, mười năm như một, tựa như sắc lam của chiếc rèm cửa kia, rất ấm áp____ khiến lòng người đố Thanh Hạ thay đổi tư thế ngồi, để quyển sách trên tay xuống, khẽ ngáp một cái, ra vẻ mệt mỏi nhíu mày, không định nhìn qua bức màn tuyết trắng lạnh lẽo kia bàn cơm, trọng tâm câu chuyện vẫn rất nhàm nước xong xuôi, cha Tôn nhìn con trai “Con cũng sắp 30 rồi, cả ngày loanh quanh một mình còn ra thể thống gì!”Tiết mục thường ngày sớm thành thói quen, Tôn Thanh Hạ đảo mắt, ánh mắt nhìn cha Tôn trước sau như một luôn tôn kính, nhưng không đáp Tôn ngồi cạnh muốn nói lại thôi, Tôn gia gia dựa lưng trên ghế salon vừa đùa với chú chim cảnh, vừa xem ti vi, tiết mục sau lưng ông so ra thì kém đặc sắc hơn hẳn bộ phim đang chiếu, cũng không thú vị bằng lạc thú chơi chim, nên ông lười Tôn vừa nhắc đến chuyện này, Tôn Thanh Hạ liền im lặng không lên tiếng, dáng vẻ không thèm quan tâm này khiến cha Tôn tức lộn mề nhưng không biết phải nói gì con trai này của ông cái gì cũng giỏi, chỉ riêng chuyện tình cảm thì lại không chút để tâm, ngay đến tình nhân đùa giỡn bên ngoài cũng không hề có lấy một Tôn ngăn cha Tôn, hoà hoãn nói“Người khác dù chưa kết hôn sinh con nhưng vẫn có đối tượng yêu đương, đâu cô độc như con”.Mẹ Tôn vốn dòng dõi thư hương thế gia cùng Giang Nam, từ vẻ ngoài đến lời nói đều hết mực dịu dàng uyển chuyển, dù đã lớn tuổi nhưng phong thái tao nhã vẫn y như giống như mọi người mẹ trong thiên hạ, vì con cái mà hao tâm khổ lực “Bạn thân của cha con có một đứa nhỏ cũng tầm tuổi con, sắp xếp thời gian khi nào rảnh, con thử gặp đối phương xem, coi như quen thêm bạn mới”.Ý tứ rất rõ ràng, muốn hắn đi xem Thanh Hạ nhìn bầu trời đầy tuyết trắng ngoài cửa sổ, vài khóm tùng trúc xanh ngắt cô độc đứng sừng sững dưới mưa tuyết, mai vàng nhà cách vách lại trùng hợp bừng nở, sắc vàng nhạt đẹp đẽ, tỏa hương thơm thoang thoảng giã đêm đông tĩnh quay đầu lại, nhìn mái tóc đã chuyển hai màu của mẹ Tôn, cặp mắt hoa đào khẽ híp, nhẹ nhàng cười“Con biết rồi”.Một chuyện muốn kết thúc luôn cần phải có một người tự giác ra tay kết thúc nó, rồi một chuyện khác sẽ theo đó mở mùa đông, mầm sống sẽ vương khỏi bùn đất sinh sôi nảy Tôn Thanh Hạ hắn nếu không có người kia, nguồn sống cũng úa tàn.
Cùng đọc truyện Hạc Tân của tác giả Bài Cốt Ngật A Tây tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại tập MâyThể loại Ôn nhu phúc hắc công x Ngoan ngoãn si tình nhuyễn manh thụ, hiện đại, ngọt sủng, cưới trước yêu sau, nhiều thịt, chút ngược, thầm mến thành thật, HECP Tôn Thanh Hạ x Diệp Tân. Tôn Thanh Hạ x Diệp Tân, cưới trước yêu sau, hướng cẩu huyết, cán bộ cấp cao. 1 vs 1, HE, tổng thể ngọt ngào, chút ngược lòng có tình cũ nhưng không tra thâm tình công x Có tà tâm không có tặc đảm thầm mến nhu thuận không có văn án, người đọc muốn biết nội dung mời nhảy ký quét văn tìm kiếm muối cho mối tình thuần khiết Ôn nhu phúc hắc công x Nhu thuận si tình manh thụ. Hiện đại, cưng chiều, cưới trước yêu sau, chút ngược, nhiều thịt. Thầm mến thành thật đến HE. Toàn văn không quá dài, công thích người khác, nhưng sau quá trình sống chung với thụ, thứ tình cảm kia đã dần phai nhạt, đối với thụ rất cưng chiều, không coi thụ là thế thân, hiểu rõ người trước mắt mới là người mình yêu, còn người cũ kia đã không còn cảm Nhi nguyện cầu Đường Đường Bắc Bắc một đời bình an Ôn nhu phúc hắc công x Nhu thuận si tình thụ, cưới trước yêu sau, thầm mến thành thật, ngọt sủng, chút ngược tâm, mùi thịt nồng đậm, HE. Cực kỳ thích văn phong của tác giả, dịu dàng lưu luyến, ẩn giấu ái tình, miêu tả cảnh sắc nhuần nhuyễn chuẩn xác, cảm tình phát triển đúng quy luật nước chảy thành sông, thịt thịt cũng thơm thơm ngon miệng, kết mỗi chương đều khiến người đọc chưa thỏa mãn. Chủ đạo vẫn là ngọt sủng, tiểu tam chỉ là chút ngược không đáng nhắc đến, là cầu nối giúp công thụ thẳng thắn tình cảm mà thôi. Cá nhân tôi rất thích công, tình cảm trước và sau hôn nhân rõ ràng, không lừa dối khúc chiết.
Sau mấy ngày thoải mái vui chơi, hôm nay, mới sáng sớm Tôn Thanh Hạ đã kéo Diệp Tân tới một cửa hàng chi nhánh của hãng thời trang nổi tiếng nào Tân vốn cho rằng hắn muốn mua quần áo nên cũng ngoan ngoãn đi theo. Vừa vào cửa, đại diện chi nhánh đã tươi cười cúi đầu chào đón, phía sau là hai hàng nhân viên đứng thẳng tắp, đồng loạt chào “Tôn tiên sinh, chào mừng ngài đã tới”.Tôn Thanh Hạ khẽ gật đầu xem như chào hỏi “Ừ, chuẩn bị xong chưa?”“Đã chuẩn bị xong theo yêu cầu của ngài, xin mời đi theo tôi”.Diệp Tân thầm nghĩ, mua bộ quần áo thôi mà, có cần phải long trọng quá vậy không. Nhưng khi tiến sâu vào trong, cậu mới phát hiện, cả căn phòng tràng hoàng lộng lẫy chỉ treo duy nhất hai bộ âu phục, một trắng một đen, từ kiểu dáng đến đường nét may đều tinh tế, xa Thanh Hạ kiểm tra qua một lát, có vẻ rất hài lòng “Mọi người ra ngoài trước đi”.Đợi đến khi nhân viên rời đi hết, Tôn Thanh Hạ lấy bộ trắng kia xuống, so lên người Diệp Tân, ánh mắt lấp lánh đầy ý cười “Mặc vào để anh nhìn xem có hợp hay không”.“Dạ? Cho em?” Diệp Tân ngạc Thanh Hạ nhướn mày, tỏ vẻ xác thực là thế, sau đó còn lấy xuống bộ màu đen, tự mình dù không hiểu Tôn Thanh Hạ đang làm gì, Diệp Tân vẫn ngoan ngoãn làm theo lời hắn. Chỉ đến khi hai người thay xong trang phục đứng trước gương, cậu mới vỡ lẽ hai bộ âu phục này trang trọng thế nào, bản thân cậu mặc nó cũng rất vừa vặn, phù hợp, cứ như thiết kế riêng cho cậu vậy.“Mắt nhìn của anh quả nhiên không sai”. Tôn Thanh Hạ ngắm nhìn Diệp Tân, đắc ý tự Tân bối rối nhìn hắn. Bình thường rất ít khi Tôn Thanh Hạ mặc chính trang như thế này, đây còn là lần đầu tiên Diệp Tân thấy hắn mặc lễ phục, tinh thần lập chức phấn chấn mười ngơ ngác cảm thán “Anh mặc thật đẹp”.Tôn Thanh Hạ nhìn vẻ mặt hoa si của cậu, nhịn không được véo má cậu một cái, dịu dàng cười nói “Em cũng rất đẹp”.Dưới cuộc nói chuyện khen tới khen lui, khen qua khen lại nhạt nhẽo của cả hai, Diệp Tân bị Tôn Thanh Hạ kéo lên Xe ở đâu ra vậy?Mấy ngày nay hai người đi chơi đều không tự lái xe, Tôn Thanh Hạ cũng không thuê xe hay thuê tài xế. Sao tự nhiên cậu có cảm giác ngày hôm nay sẽ phát sinh chuyện gì đó bất ngờ nhỉ, không giải thích nổi.“Chúng ta đi đâu vậy anh?” Diệp Tân tò mò hỏi, “Phải tham dự vũ hội hoặc tiệc mừng gì sao?”Bộ lễ phục này giống trang phục mặc khi kết hôn lắm Tân vì ý nghĩ bất chợt này mà lén đỏ mặt thấp Thanh Hạ cười đáp “Ừ”, nhưng hắn cũng không nhiều lời giải thích “Em quên sao, hôm nay là ngày rất quan trọng”.“Vâng”, Dù thắc mắc, Diệp Tân vẫn tin hắn, không hỏi thêm nữa.…Nửa giờ sau, chiếc xe dừng lại trước cổng giáo Tân vẫn nghĩ, hóa ra là tới tham gia hôn Thanh Hạ nắm tay cậu bước qua cánh cổng, nhưng trong giáo đường lại chẳng có một ai. Cậu ngạc nhiên nhìn đồng hồ, đã qua giữa trưa, đáng lẽ những người được mời phải có mặt rồi chứ, sao hiện tại chỉ có hai người họ?Diệp Tân quay đầu nhìn ngó xung quanh, giáo đường được trang trí bằng những bông hoa trắng tinh khiết, quanh quẩn đâu đó là bản nhạc tình ca êm ái, rất phù hợp với không khí lễ đường, lối trang hoàng giản dị nhưng không mất đi vẻ hoa lệ, bảo cậu đây không phải lễ đường chuẩn bị cho hôn lễ chắc chắn cậu sẽ không mà cả lễ đường chẳng có một ai, không gian trống vắng càng lộ vẻ yên tĩnh buồn Tân nghi hoặc hỏi “Tình huống gì đây?”“Tình huống cái gì?” Tôn Thanh Hạ kéo Diệp Tân tiếp tục bước về phía trước.“Sao chỉ có hai người chúng ta?”“Không chỉ có hai người chúng ta đâu”, Tôn Thanh Hạ đi thẳng đến lễ đài mới dừng lại, mặt đối mặt với Diệp Tân, nhìn thẳng ra phía sau cậu, “Có rất nhiều người ở đây, em không thấy sao?” Mây douma, nếu đây là truyện kinh dị thì sau DT là thứ gì, hãi vê lờ =_=Diệp Tân thuận theo ánh mắt hắn, mờ mịt quay đầu, sau đó liền ngây người hoảng sau cậu không biết từ lúc nào đột nhiên xuất hiện rất nhiều người, đều đang vỗ tay cười vang đi về phía hai người những người không quen biết, có những người chỉ gặp qua một hai lần, lại có những người mà cậu vô cùng quen Viêm cùng vợ của cậu ta, Lâm là lần đầu tiên Diệp Tân gặp lại Trình Viêm sau khi biết toàn bộ chân tướng, nhưng cậu vẫn chưa kịp điều chỉnh cảm xúc xong, bàn tay đã bị Tôn Thanh Hạ khẽ bừng tỉnh hồi thần, quay đầu lại nhìn Tôn Thanh Hạ, đối phương ra hiệu ý bảo cậu hướng mắt ra sau lưng đồng nghiệp cùng công ty, bạn học thời đại học, còn cả cha mẹ, ông nội Tôn và cha mẹ Tôn đã lâu không cũng đang vui vẻ vỗ tay Tân không kịp phản chợt, tựa như nhớ ra điều gì đó, cậu nhìn lướt qua bộ lễ phục màu đen trên người Tôn Thanh Hạ, rồi cúi đầu nhìn âu phục thuần trắng đang mặc trên người, một ý nghĩ không thể tin nổi lóe lên trong đầu cậuRun rẩy siết chặt tay Tôn Thanh Hạ, cậu cố trấn tĩnh hỏi “Mọi người sao có thể…”Tôn Thanh Hạ dịu dàng cười, ghé sát lại gần tai cậu, nhỏ giọng nói “Được rồi, chúng ta phải tranh thủ thời gian, giờ lành đã đến”.Lúc này, mục sư cũng bước ra, hỏi bọn họ đã chuẩn bị xong chưa, đến giờ làm lễ cả mọi người tự tìm vị trí ngồi xuống, Tôn Thanh Hạ kéo Diệp Tân đi đến chính giữa bục. Hắn cười đến là vui vẻ, còn cậu thì chân sắp nhũn thành nước, không thể bước đi, căng thẳng tới mức siết chặt tay hắn, trái tim nảy tới tận Tân mơ mơ hồ hồ theo Tôn Thanh Hạ tiến hành hôn lễ, trong đầu là chộn rộn bao thứ rối như tơ vò, căn bản không thể bình tĩnh sư hỏi cậu có nguyện ý ở bên Tôn Thanh Hạ, cùng hắn đi hết một đời người hay không, cậu theo phản xạ trả lời “Tôi nguyện ý”.Mãi đến lúc trao nhẫn, tay Diệp Tân càng run mạnh hơn, ý cười trong mắt Tôn Thanh Hạ lại càng thêm sâu đậm. Hắn nhẹ nhàng nắm lấy tay cậu, dịu dàng mà kiên định nhìn thẳng vào mắt cậu, tựa như đang cổ vũ, giúp cậu trấn này Diệp Tân mới hơi bình tĩnh trở lại, kinh hoảng qua đi, lần đầu tiên trong ngày cảm xúc vui sướng ùa về, cậu chăm chú nhìn Tôn Thanh Hạ, cẩn thận làm nghi thức trao nhẫn thần nhẫn xong, Tôn Thanh Hạ quay xuống hàng ghế dưới lễ đài, nói “Cảm ơn mọi người đã tới đây chứng kiến khoảnh khắc đến chậm này. Tôi nghĩ cả đời này tôi sẽ luôn được sống trong khoảnh khắc viên mãn như ngày hôm nay, mà tất cả sự tốt đẹp ấy đều nhờ người đang đứng bên cạnh tôi mang lại”.Cứ như vậy, trước mặt bạn bè, người thân và toàn bộ thế giới, hắn nói lời tuyên thệ“Diệp Tân, anh yêu em, chúng ta sẽ mãi mãi luôn bên nhau”.Hắn cúi thấp người ôm lấy Diệp Tân, ghé sát vào tai cậu khẽ nói “Đây chắc chắn là những lời sến sẩm nhất mà anh từng nói, nhưng cũng là lời thật lòng”, sau đó bất ngờ chiếm lấy môi cậu, nụ hôn kéo dài triền giọt nước mắt từ khóe mắt từ từ trượt người trên thế giới này đều như thế, ai cũng có cuộc sống của mình, nhưng rồi một ngày xuất hiện một người khiến họ không thể sống nổi nếu mất đi người Thanh Hạ vì Diệp Tân mà tồn Diệp Tân nhờ Tôn Thanh Hạ mới có thể hạnh phúc nói cách khác_____Hạn hán gặp mưa rào, mười năm luân hồi sinh không văn hoànLời tác giả Chính văn kết thúc rồi, cảm ơn tất cả mọi người đã ủng hộ, chắc chắn sẽ có phiên ngoại. Tui dự định để Tôn đại thiếu của chúng ta uống dấm ở phiên ngoại đó….23333333Hì hì ~~~
hạc tân đam mỹ