Thiên Hạ , chương 690 của tác giả Cao Nguyệt cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại sstruyen.vn. Cấm dục sư phụ-chương 10 "A" vừa ngồi xuống, Diệp Huyên không khỏi phát ra một tiếng rên rỉ kiều mị, Hiện menu Mê đọc truyện ch Nhất là tư thế này khiến côn thịt Trương Diễn vào càng sâu, chỉ cần hắn đâm nhẹ đã có thể đâm đến hoa tâm làm thiếu Trương Diễn đem khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng hơi hơi nâng lên, ở bên tai nàng thấp giọng: "Thế nào, giải độc xong thì không cần sư phụ nữa sao?" "Muốn." Diệp Huyên dịu dàng nói, "Lần sau thôi." Nói xong ôm cổ Trương Diễn, ở trên người hắn cọ cọ. Trương Diễn vốn định buông tha nàng, thấy nàng bày ra tư thế dụ hoặc, hắn làm có thể còn kiềm chế được. ở thời đại Thiên Long Bát Bộ trong lúc các lộ võ học,đều thịnh thế, thì hàng long chưởng vẫn chiếm vị trí đỉnh phong đến thời đại Xạ điêu tam Chân tu cần phải làm theo lời Sư phụ. Bài viết của đệ tử Đại Pháp ở Trung Quốc Đại lục. [MINH HUỆ 04-08-2021] Sau khi đọc bài "Các học viên ở Trung Quốc Đại lục, xin hãy ngừng học Pháp trực tuyến (Bài có lời bình của Sư phụ)", rất nhiều đồng tu 6vVUsL. Tiếng xưng hô của người Việt rất đa dạng, một đại từ nhân xưng có thể chứa nhiều cách xưng hô khác nhau. Ở ngôi thứ nhất số ít người ta có thể nói tôi, tao, mình…, còn ngôi thứ nhất số nhiều thì nói chúng ta, chúng tao, chúng mình, bọn tao…Đại từ ở ngôi thứ hai, thứ ba cũng đang xem Sư phụ của sư phụ gọi là gì Trong quan hệ gia tộc tiếng xưng hô cũng vô cùng phong phú, bao gồm cả phương ngữ. Thí dụ như tiếng gọi cha mẹ ba, bố, thầy, tía, cậu, má, mợ, me, măng, bu, bầm, u…, ấy là chưa kể những tiếng đã không còn được sử dụng ngày nay như áng cha, nạ mẹ…Riêng về cách xưng hô của vợ chồng đã có trên 70 cách anh – em, ông xã – bà xã, tôi – mình, chồng ơi – vợ ơi… Vào thời phong kiến, cách xưng hô của người Việt cũng đa dạng không kém và ít nhiều gì, do hoàn cảnh lịch sử, cũng chịu ảnh hưởng bởi Trung Hoa. Điều này thể hiện rõ qua những văn bản Nôm. Trong chữ Nôm, chữ dì姨em mẹ viết giống như chữ di姨trong Hán ngữ,chữ cậu舅viết giống hệt và cùng nghĩa với chữ cữu舅trong Hán ngữ,chữ dượng仗,tuy viết hơi khác một chút, song vẫn cùng nghĩa với chữ trượng丈trong Hán ngữ… Nói như vậy không có nghĩa là dân ta sao chép hoàn toàn cách viết và xưng hô của người Trung Hoa, bằng chứng là chữ chị姉và anh嬰đều viết khác chữ tỉ妣và huynh兄trong Hán ngữ; chữ em gái có hai cách viết là㛪và腌, vẫn không giống với chữ muội妹 trong Hán ngữ, chữ em trai俺cũng viết khác với chữ đệ弟trong Hán ngữ. Đang xem Sư phụ của sư phụ gọi là gì Ở đây, chúng tôi xin giới thiệu cách xưng hô và thứ bậc gia tộc, xã hội thời phong kiến ở nước ta, tương ứng với cách xưng hô và thứ bậc của Trung Hoa TỔ TIÊN – ÔNG BÀ Ông bà các đời trướctiên tổ先祖. Tổ tiên xaviễn tổ遠祖. Ông tổ cao nhất trong họgọi là cao tổ高祖còn dùngđể gọingười từ đời ông nội trở lên hai đời nữa. Ông tổ đầu tiên hoặc người khai sáng tông pháisơ tổ初祖. Ông sơ cha của ông cốcao tổ phụ高祖父. Bà sơ mẹ của ông cốcao tổ mẫu高祖母. Cha của ông cố ngoạingoại cao tổ phụ外高祖父. Mẹ của ông cố ngoạingoại cao tổ mẫu外高祖母. Ông cố cha của ông nộitằng tổ曾祖, tằng tổ phụ曾祖父. Bà cố mẹ của ông nộitằng tổ mẫu曾祖母. Ông cố cha của ông ngoạingoại tằng tổ phụ外曾祖父. Bà cố má của ông ngoạingoại tằng tổ mẫu外曾祖母. Ông bà cha mẹ của cha mẹ mìnhtổ祖. Ông bà nộitổ phụ mẫu祖父母. Ông nộinội tổ phụ內祖父. Bà nộinội tổ mẫu內祖母. Ông ngoạingoại tổ phụ外祖父, còn gọi là ngoại công外公. Bà ngoạingoại tổ mẫu外祖母, còn gọi là Ngoại Bà外婆. Bà ơi tiếng gọi bàa bà阿婆. Tiếng xưng ông nội mình với người khácgia tổ家祖. Tiếng xưng bà nội mình đối với người khácgia tổ mẫu家祖母. Tiếng xưng ông nội đã chếtnội tổ khảo內祖考. Tiếng xưng bà nội đã chếtnội tổ tỷ內祖妣. Ông nội vợnhạc tổ phụ岳祖父. Bà nội vợnhạc tổ mẫu岳祖母. Tiếng xưng ông nội vợ đã chếtnhạc tổ khảo岳祖考. Tiếng xưng bà nội vợ đã chếtnhạc tổ tỷ岳祖妣. Ông bà ngoạingoại tổ phụ mẫu外祖父母. Ông ngoạingoại tổ phụ外祖父, còn gọi là ngoại công外公. Bà ngoạingoại tổ mẫu外祖母, còn gọi là ngoại bà外婆. Tiếng xưng ông ngoại đã chếtngoại tổ khảo外祖考. Tiếng xưng bà ngoại đã chếtngoại tổ tỷ外祖妣. CHA MẸ Cha mẹ tiếng kính xưngcao đường高堂,đường thượng堂上. Cha mẹsong thân雙親, xuân huyên椿萱. Chaxuân đình椿庭. Cha con gọiphụ thân父親. Cha ruộtthân phụ親父, sinh phụ生父. Cha ghẻ, cha kếkế phụ繼父. Cha nuôinghĩa phụ義父,giả phụ假父, còn gọi làdưỡng phụ養父. Cha đỡ đầunghĩa phụ義父. Cha tôi tiếng xưng cha mình đối với người khácgia phụ家父,gia nghiêm家嚴. Cha chết chưa chôncố phụ故父. Cha chết đã chônhiển khảo顯考. Cha chết đã lâutiên phụ先父,tiên khảo先考. Bạn của chaphụ chấp父執. Mẹnương娘,mẫu thân母親, nội thân內親. Mẹa mẫu阿母còn dùng để chỉ vú em, vú nuôi, nhũ mẫu. Mẹ ruộtSanh mẫu生母,từ mẫu慈母,thân mẫu親母 Mẹ chínhcon dòng chính và thứ gọi vợ lớn của chađích mẫu嫡母. Mẹ thứ con dòng chính và thứ gọi vợ nhỏ của chathứ mẫu庶母. Mẹ ghẻkế mẫu繼母. Mẹ kếvãn nương晚娘. Mẹ kế, mẹ ghẻdi nương姨娘. Mẹ nuôidưỡng mẫu養母. Mẹ có chồng khácgiá mẫu嫁母. Mẹ bị cha từ bỏxuất mẫu出母. Mẹ chết chưa chôncố mẫu故母. Mẹ chết đã chônhiển tỉ顯妣. Người mẹ đã chếttiên mẫu先母,tiên tỉ先妣, tiên từ先慈,hiển tỉ顯妣. Tiếng người cư tang mẹ tự xưngai tử哀子. Con của vợ nhỏ kêu vợ lớn của cha làđích mẫu嫡母. Vợ bé của chathứ mẫu次母hay chư mẫu諸母. Vú em, vú nuôinhũ mẫu乳母, nãi ma奶媽. Tiếng xưng mẹ mình đối với người khácgia mẫu家母,gia từ家慈. Tiếng chỉ cha mẹ người đối diệnlệnh đường令堂. Tiếng gọi cha người kháclệnh nghiêm đường令嚴堂, lệnh thông đường令通?堂,lệnh xuân đường令椿堂. Tiếng tôn xưng mẹ người kháclệnh mẫu令母,lệnh từ令慈,tôn đường尊堂, lệnh từ đường令慈堂, huyên đường萱堂,lệnh huyên đường令萱堂. Tiếng gọi em gái hay chị của mẹdi nương姨娘, còn gọi làtòng mẫu從母. Tiếng gọi mẹ của bạn bè hoặc của bạn đồng họcbá mẫu伯母. Tiếng gọi người thiếp của chadi mẫu姨母. Tiếng gọi cha của người lớn tuổi hơn mìnhbá phụ伯父. Tiếng gọi cha của bạn bè hoặc bạn đồng họcbá phụ伯父. Tiếng gọi em gái hay chị của mẹdi mẫu姨母. Tiếng gọi mẹ của bạn bè hoặc của bạn đồng họcbá mẫu伯母. ANH CHỊ EM Anh cùng ruột thịthuynh兄. Anh emhuynh đệ兄弟, côn đệ昆弟. Anh và em gáihuynh muội兄妹. Anh em ruộtbào huynh đệ胞兄弟. Anh ruộtbào huynh胞兄. Anh cả, anh trưởngbá伯,đại huynh大兄,đại ca大哥. Anh ca哥, ca ca哥哥. Anh học cùng thầysư huynh師兄. Anh em ruộtthân huynh đệ親兄弟. Anh ruộtbào huynh胞兄. Anh họbiểu ca表哥. Anh tôi tiếng gọi anh khi nói chuyện với người khácgia huynh家兄. Anh tôi khiêm từtệ huynh敝兄. Anh tiếng tôn xưng anh trai người kháclệnh huynh令兄. Anh em họ con chú bácđích đường huynh đệ嫡堂兄弟, đường huynh đệ堂兄弟hay tòng huynh đệ從兄弟. Anh em họ con cô, con cậu, con dìbiểu huynh đệ表兄弟. Anh em cùng một cụtụng đường從堂. Anh em cùng một kịtái tụng đường再從堂. Anh và em trai của vợnội huynh đệ內兄弟. Người đàn anhhuynh trưởng兄長. Chịtỉ姊,tỉ tỉ姊姊, thơ thơ姐姐. Chị em gáitỉ muội姊妹. Chị em ruộtbào tỉ muội胞姊妹. Chị ruộtbào tỉ胞姊. Chịtỉ姊, tỉ tỉ姊姊. Chị gọi thân mậthiền tỉ賢姊. Chị gái kết nghĩanghĩa tỉ義姊 Chị họbiểu tỉ表姊. Chị em họ con cô, con cậu, con dìbiểu tỉ muội表姊妹. Em traiđệ弟. Em trai ruộtbào đệ胞弟, còn gọi là xá đệ舍弟. Em tiếng gọi người khác một cách thân mậttiểu lão đệ小老弟. Em trai của người khác tiếng tôn xưng em trai người kháclệnh đệ令弟. Em tôi tiếng xưng em mình đối với người khácgia đệ家弟. Em trai tiếng người anh gọi em traithúc叔. Em trai tiếng chị dâu gọi em trai của chồngthúc叔. Em trai của chồngđệ娣. Em trai tiếng tôn xưng em trai người kháclệnh đệ令弟. Em trai họbiểu đệ表弟. Em nó khiêm từ, tiếng để gọi các người thân, thường dùng cho hàng dưới mìnhxá đệ舍弟. Em gáimuội妹, tiểu muội小妹. Em gái ruộtbào muội胞妹,còn gọi là xá muội舍妹. Em gái gọi thân mậthiền muội賢妹. Em gái – ngày xưa chị em cùng lấy một chồng, chị gọi em làđễ娣. Em gái – ngày xưa phiếm xưng em gái làđễ娣, còn gọi là muội muội妹妹. Em gái kết nghĩa, em gái nuôinghĩa muội義妹. Em gái họbiểu muội弟妹. Tiếng tôn xưng em gái người kháclệnh muội令妹. Tiếng người chồng gọi em gái của vợ mìnhdi muội姨妹. Anh em chú bácđồng đường huynh đệ同堂兄弟gọi tắt là đường huynh đệ堂兄弟, Anh em cùng một cụtụng đường從堂. Anh em cùng một kịtái tụng đường再從堂. DÂU RỂ Chàng rểsanh甥, tế壻, nữ tế女婿. Người rể hiền tàihiền tế賢婿. Con rểbán tử半子. Ông gia và con rểcữu sanh舅甥. Ôngnhạcnhạc trượng岳丈. Người con trai ở rể nơi nhà vợchuế tế贅壻. Anh rểtỉ trượng姊丈, tỉ phu姊夫. Anh rể tiếng xưng hô giữa anh em rểkhâm huynh襟兄. Em rểmuội trượng妹丈, muội phu妹夫,còn gọi là khâm đệ襟弟. Em rể tiếng xưng hô giữa anh em rểkhâm đệ襟弟. Nàng dâuphụ婦. Dâu lớn, dâu cảtrưởng tức長媳. Dâu thứthứ tức次媳. Dâu útquý tức季媳 Bà suithân gia mẫu親家母. Chị dâutẩu嫂,tẩu tẩu嫂嫂. Chị dâu tiếng đàn bà gọi chị dâumỗ姆. Chị dâu tiếng xưng chị dâu mình đối với người khácgia tẩu家嫂. Chị dâutẩu嫂,tợ phụ似婦,tẩu tử嫂子,huynh tẩu兄嫂. Em dâuđệ phụ弟婦,đệ tức弟媳. Con dâunữ tế女婿,tức phụ媳婦. VỢ CHỒNG Vợthê妻,phụ婦. Vợ cách gọi thông tụcgia tiểu家小. Vợ con cung thất宮室,thê tử妻子,gia tiểu家小. Vợ chính, vợ cả, vợ lớnđích thê嫡妻,chính thê正妻,phát thê髮妻, chính thất正室haychủ phụ主婦từ này còn dùng để gọi nữ chủ nhân. Vợ sau, vợ lẽkế thất繼室. Vợ lẽ, thiếp ngày xưadi thái thái姨太太. Vợ lẽ, nàng hầu, thiếptiểu小. Vợ bé, vợ hầu, thiếpthứ thê次妻, trắc thất測室,bàng thê傍妻. Vợ bị chồng bỏxuất thê出妻. Vợ người chồng gọiphu nhân夫人,nội tử內子, nội nhân內人, tiện nội賤內. Vợ người chồng gọi thân mậthiền thê賢妻, ái thê嬡妻, nương tử娘子. Tiếng tôn xưng đối với vợphu nhân夫人. Vợ vụng của mình cách nói khiêm tốn拙妻chuyết thê, chuyết kinh拙荊. Từ gọi người vợnội tướng內相. Từ gọi họ hàng bên vợnội thân內親. Gia đình bên vợnhạc gia岳家từ này thường hiểu làm làcha vợ. Cha vợnhạc phụ岳父, còn gọi là trượng nhân丈人,ngoại phụ外父,nhạc trượng岳丈hay trượng nhân phong丈人峰do ngọn núi Trượng Nhân phong丈人峯có hình dạng giống như ông già nên cha vợ được gọi là nhạc trượng, trượng nhân phong. Cha vợ sốngnhạc phụ岳父. Cha vợ chết ngoại khảo外考. Mẹ vợngoại cô外姑, còn gọi là ngoại mẫu外母. Mẹ vợ sốngnhạc mẫu岳母. Mẹ vợ chếtngoại tỉ外妣. Anh vợthê huynh妻兄, đại cựu大舅, ngoại huynh外兄. Chị vợđại di大姨. Em trai của vợngoại đệ外弟,thê đệ妻弟, tiểu cựu tử小舅子. Em gái của vợtiểu di tử小姨子, thê muội妻妹. Tiếng người chồng gọi em gái của vợ mìnhdi muội姨妹. Anh và em trai của vợnội huynh đệ內兄第. Vợ của người anhtự phụ姒婦. Vợ của người emđệ phụ娣婦. Vợ chồngđồng thất同室,gia thất家室, phu thê夫妻. Vợ chồng, đôi lứakháng lệ伉儷. Vợ chồng tiếng gọi vợ chồng người khác một cách lịch sựhiền kháng lệ賢伉儷. Chồngphu夫. Chồng người vợ gọi郎lang, lang quân郎君, tướng công相公,lương nhân良人,phu tế夫壻,trượng phu丈夫,lương phu良夫. Chồng trướctiền phu前夫. Cha mẹ chồngcô chương姑嫜, cữu cô舅姑, công cô公姑, công bà公婆. Cha chồngchương嫜, chương phụ嫜父, quân phụ君父, công công公公. Mẹ chồng cách con dâu gọicô姑. Mẹ chồngquân mẫu君母. Vợ gọi mẹ chồng là đại gia大家. Anh chồng đàn bà gọibá伯,đại bá大伯,phu huynh夫兄. Chị chồngđại cô大姑. Em trai của chồngphu đệ夫弟, tiểu thúc小叔. Em gái của chồngtiểu cô小姑. Em gái của chồng cách chị dâu gọicô姑. Vợ của em chồngtiểu thẩm小嬸. Chồng gọi người vợ của anh em vợ mình làcữu tẩu舅嫂. Tiếng xưng hô đối với người khác để chỉ người vợ của mìnhnội nhân內人haynội tử內子. CHÚ – THÍM – BÁC Chú hoặc bác trai nói chungchư phụ諸父. Từ gọi chung chú và bácthúc bá叔伯. Chúthúc叔, thúc thúc叔叔. Chúthúc phụ叔父. Chú ruộtthúc phụ叔父, đường thúc堂叔mình tự xưng là đường Tôn堂孫. Chú hainhị thúc二叔. Chú vợthúc nhạc叔岳. Tiếng xưng chú mình đối với người khácgia thúc家叔. Tiếng tôn xưng chú người kháclệnh thúc令叔. Chú của cha mìnhtổ thúc祖叔. Thím vợ của chúthẩm嬸. Thím vợ của em chồngtiểu thẩm小嬸. Bácbá伯, bá bá伯伯. Bác anh của chabá phụ伯父. Bác ruộtđường bá堂伯mình tự xưng là đường tôn堂孫. Bác gái vợ của người anh cha mìnhbá mẫu伯母, bá nương伯娘. Bác vợbá nhạc伯岳. Bác trai của cha mìnhtổ bá祖伯. Bác gái của cha mìnhtổ cô祖姑. CẬU – MỢ – CÔ – DƯỢNG – DÌ Cậu anh em trai của mẹcữu phụ舅父. Cậu vợcựu nhạc舅岳. Cậu và cháucữu sanh舅甥. Mợ vợ của cậucữu mẫu舅母,cữu ma舅媽, còn gọi là cấm妗. Từ gọi chungcô, thím hay bác gáichư mẫu諸母. Cô/dìa di阿姨cô ba là tam di三姨, cô tư là tứ di四姨. Xem thêm Ssid Broadcast Ssid Là Gì ? Tìm Hiểu Tổng Quan Về Ssid Công Dụng Của Ssid Và Cách Sử Dụng Ssid Hiệu Quả Tiếng tôn xưng người cô lớn tuổicô trượng姑丈. Tiếng cháu tự xưng với côđường tôn堂孫. Dượng chồng của côcô trượng姑丈, tôn trượng尊丈. Dượng chồng của dìdi trượng姨丈, biểu trượng表丈. Dượng chồng sau của mẹcô trượng姑丈. Dì chị hay em gái mẹdi姨. Dì chị hay em gái vợdi姨. Tiếng tôn xưng người dì lớn tuổidi trượng姨丈. CON – CHÁU – CHÍT – CHẮT Con cái cha mẹ gọihài tử孩子, hài nhi孩兒. Con trưởng đíchtrủng tử冢子,trủng tự冢嗣. Con của vợ lớnđích tử嫡子. Con của vợ nhỏthứ tử庶子. Con thứchi tử支子trừ con đầu lòng, các con khác gọi là chi tử支子. Con thứ haitrọng tử仲子. Con trai trưởng con cả = thứ haitrưởng tử長子, trưởng nam長男. Con trai trưởng của dòng thứ vợ nhỏtrưởng thứ tử長庶子. Con trai thứ hai của dòng thứ vợ nhỏthứ thứ tử次庶子. Con trai thứ ba của dòng thứ vợ nhỏtam thứ tử三庶子. Con trai kế kế trưởng namthứ nam次男, thứ tử次子. Con trai của vợ hai, vợ ba, vợ tư…gọi làthứ nam庶男,thứ tử庶子. Chú ý “thứ”庶ở đây viết khác chữ “thứ”次trong con trai kế cũng gọi là thứ nam次男hay thứ tử次子. Con trai thứ ba kế thứ namtam nam三男, tam tử三子. Con trai thứ tưtứ nam四男 còn gọi là tứ tử四子. Con trai útquý nam季男, vãn nam晚男,ấu nam幼男, ấu tử幼子. Con trai tôi, cháu nó khiêm từ- tiếng cha mẹ xưng conmình với người kháctiểu nhi小兒. Con gái lớntrưởng nữ長女. Con gái thứ hai kế trưởng nữthứ nữ次女. Con gái của vợ hai, vợ ba, vợ tư…gọi làthứ nữ庶女chữ “thứ”次viết khác “thứ”次sử dụng cho con gái thứ hai. Con gái thứ batam nữ三女. Con gái thứ tưtứ nữ四女. Con gái útquý nữ季女, vãn nữ晚女,ấu nữ幼女. Con gái chưa có chồngsương nữ孀女. Con gái chưa lấy chồng, còn trinhxử nữ處女, còngọi là xử tử處子. Con gái đã có chồnggiá nữ嫁女. Con gái yêu mến, được sủng áiái nữ愛女,kiều nữ嬌女. Tiếng tôn xưng con gái người kháclệnh ái令嬡, lệnh viên令媛, thiên kim千金, lệnh thiên kim令千金. Con mồ côicô tử孤子, cô nữ孤女. Con mồ côi và đàn bà góacô sương孤孀, cô quả孤寡. Con mồ côi mẹ tự xưng làai tử哀子, ai nữ哀女. Con mồ côi cả cha và mẹ tự xưng làcô ai tử孤哀子, cô ai nữ孤哀女. Con mồ côi cha孤子cô tử người để tang cha mà mẹ còn sống tự xưng là cô tử孤子. Con nuôigiả tử假子, dưỡng tử養子,nghĩa tử義子,恩兒ân nhi. Con vợ lẽthứ tử庶子. Con tự xưng với cha mẹ lànhi兒. Con tự xưng với cha ghẻ làchấp tử執子. Cha mẹ gọi con cái lànhi兒. Tiếng gọi đứa con yêu mếnái nhi愛兒. Con trai của mìnhnhi tử兒子. Tiếng gọi con của bạn bè mìnhhiền điệt賢姪, thế điệt世姪. Tiếng tôn xưng con người kháccông tử公子, lệnh lang令郎. Con hư hỏngbại tử敗子. Con của chồng hoặc vợ trướcgiả tử假子. Con đỏ兒子nhi tử. Tiếng tự xưng của con trai và gái đối với cha mẹhài nhi孩兒. Tiếng gọi con trai của mình兒子nhi tử. Con trưởng của vợ cả hay con của vợ cảđích tử嫡子. Con lai cha mẹ không cùng huyết thống chủng tộchỗn huyết nhi混血兒. Con trai của cậu anh hay em của mẹnội huynh đệ內兄弟. Con cháu nói chungnhi tôn兒孫. Cháuđiệt姪,tòng tử從子. Cháu con của anh hay em trai mìnhđiệt nữ姪女, điệt tử姪子. Cháu trưởngđích tôn嫡孫, trưởng tôn長孫. Cháu nộinội tôn內孫. Cháu ngoạisanh甥, ngoại tôn外孫. Cháu nối dòng xưng làđích tôn嫡孫. Cháu họbiểu điệt表姪,tức là con của anh em họ con cô, con cậu con dì hoặc chị em họ con cô, con cậu, con dì. Cháu gọi bằng cậusanh甥. Cháu xacôn tôn昆孫. Cháu rểsanh tế甥婿. Cháu đời thứ támnhưng tôn仍孫. Cháu nó khiêm từ, tiếng để gọi các người thân, thường dùng cho hàng dưới mìnhxá điệt舍姪. Cháu của anhcôn tôn昆孫. Cháu của chú và bác tự xưng làNội điệt內姪. Cháu tự xưng với bác của cha làvân tôn云孫. Tiếng tôn xưng cháu trai người kháclệnh điệt令姪. Vợ cháu mìnhđiệt phụ姪婦, còngọi là điệt nhi tức phụ姪兒媳婦. Chắt con của cháu nội hay cháu ngoạitằng tôn曾孫. Chít cháu sáu đời, con của chút, chắthuyền tôn玄孫. THẦY TRÒ – HỌC HÀNH Thầy dạy học tiếng xưng hô tỏ ý tôn kính hoặc thân mậtlão sư老師. Người nữ sư phụ trách dạy dỗ con nhà quý tộc ngày xưaphó mẫu傅母. Người đàn bà nuôi dạy con cái thay cho người khácphó mẫu傅母, bảo mỗ保姆. Em cùng tổđường đệ堂弟. Môn đồ, học tròđệ tử弟子, đồ đệ徒弟. môn sanh門生, học sanh學生. Con em nhà dòng dõi học hành đỗ đạtthư hương môn đệ書香門第. Học giả hoặc quan viên tự xưng khiêm từhọc sinh學生. Tiếng gọi sư phụ của người kháclệnh sư令師. Tiếng gọi anh hoặc sư huynh của sư phụsư bá師伯. Tiếng gọi em trai hoặc sư đệ của sư phụsư thúc師叔. Tiếng gọi học trò giỏicao đệ高弟,高徒cao đồ. Tiếng mĩ xưng để gọi con em, đồ đệ người kháccao túc高足hay thượng túc上足. Tiếng học trò kính xưng với thầyân sư恩師. Học trò xưng thầy đã chếttiên sư先師. Người đầu tiên sáng lập ra một nghề, coi như ông tổ của nghề đó gọi làtiên sư先師. Bậc thầy nổi tiếngdanh sư名師. Bậc thầy tài đứclương sư良師. Ông thầy họctiên học cùng thầysư huynh師兄. Chị học cùng thầysư tỷ師妣. Em trai học cùng thầysư đệ師弟. Em gái học cùng thầysư muội師妹. NAM NỮ Đàn ông nói chungsĩ phu士夫,trượng phu丈夫. Người đàn ông trẻ tuổisĩ phu士夫. Người đàn ông thông dâm với người khácgian phu奸夫, còn viết là姦夫. Đàn bà, con gáinhi nữ兒女. Đàn bà góacô sương孤孀. Con côi và đàn bà góacô quả孤寡. Người đàn bà có chồng đánh trận nơi xachinh phụ征婦. Người đàn bà nuôi trẻnhũ mỗ乳姆. Nữ chủ nhânchủ phụ主婦. Tiếng tôn xưng phụ nữ đã có chồngphu nhân夫人. Tiếng gọi chung đàn bà con gáicô姑. Tục gọi con gái chưa chồng làcô姑. Tiếng tự xưng hoặc xưng gọi người nữ kháccô姑. Tiếng gọi tôn trọng dành cho phụ nữthái cô太家. Tiếng gọi người nữcô nương姑娘. Cô nương nhà tiếng xưng gọi người kháccô nương gia姑娘家. Tiếng tôn xưng phụ nữđại gia大家. Từ tôn xưng phụ nữ đã có chồng và ngang tuổi với mẹđại thẩm大嬸. Tiếng xưng hô đối với phụ nữ ngang hàng hoặc có tuổi gần bằng tuổi cha mìnhchư mẫu諸母. TRẺ EM Trẻ emnhi đồng兒童. Trẻ con nhỏ dạicúc tử鞠子. Bé trai, bé gáianh nhi嬰兒. Trẻ sơ sinhanh nhi嬰兒. Trẻ conhài tử孩子,nhi tử兒子, hài nhi孩兒. Trẻ mất cha mẹ, không ai che chởcô lộ孤露. Trẻ mồ côi mất cha hoặc mất cả cha và mẹcô nhi孤兒. Đứa bétiểu hài nhi小孩兒. Bé gáinữ hài nhi女孩兒. Bé trainam hài nhi男孩兒. Lũ trẻ, bọn trẻ tiếng bậc tôn trưởng xưng hô với hậu bốinhi tào兒曹. Chú bé nhà tiếng xưng gọi người kháctiểu hài tử gia小孩子家. TUỔI TÁC – CẤP BẬC Tiếng tôn xưng người đàn ông lớn tuổi lão trượng老丈cụ già, lão tẩu老叟cụ già, trượng nhân丈人ông già. Ông cụlão công công老公公. Ông nọ phiếm chỉ – tiếng gọi đàn ông lớn tuổimỗ ông某翁. Bậc trên mình mà có tuổi gọi làtrưởng lão長老. Người già không con cháu để nương tựacô lão孤老. Anh tiếng gọi đàn ông lớn tuổi hơn mìnhhuynh兄. Anh tiếng gọi thân mậthiền huynh賢兄. Anh tiếng tôn xưng người nam cùng lứaca哥. Anh kết nghĩa, anh nuôinghĩa huynh義兄. Tiếng xưng hô của người nhiều tuổi trưởng bối長輩 đối với người ít tuổi vãn bối晚輩hài nhi孩兒. Em tiếng gọi thân mậthiền đệ賢弟. Em khiêm từ, người nữ tự xưng với những người ngang hàngmuội妹. Con trai, đàn ông trong thân thích, cùng lứa mà nhỏ tuổi hơn mình gọi làđệ弟. Tiếng tôn xưng người đàn ông đứng tuổi hoặc hơn tuổi cha mìnhlão bá老伯. Tiếng gọi người nhỏ tuổitiểu tử小子. Phiếm chỉ người tuổi nhỏđệ tử弟子. Bậc trưởng bối gọi người sinh sau lànhi兒. Từ chỉ người vị thành niênhài tử孩子 Tiếng tôn xưng người trêncác xưa, bậc dưới đối với bậc trên hoặc những người ngang vai kính xưng với nhau làtúc hạ足下. BẠN BÈ Bạn cũcựu hữu舊友, còn gọilà cựu giao舊交. Bạn bè cũcố cựu故舊, còn gọi làcố giao故交, cố tri故知. Bạn bè cùng chí hướngchấp hữu執友. Bạn bè kết làm anh emkhế huynh đệ契兄弟. Tiếng tôn xưng để gọi anh em bạnnhân huynh仁兄. Anh tiếng kính xưng giữa các bạn hữuhuynh兄. Anh bạn nhân đức tiếng kính xưng giữa các bạn hữu nhân huynh仁兄. Anh tiếng bạn bè tôn xưng với nhaucác hạ閣下, huynh đài兄臺. Anh/bạncác hạ閣下, Kẻ đàn em này tiếng tự xưng khiêm tốn với bạn bèngu đệ愚弟. Em tiếng dùng để gọi bạn bè nhỏ tuổi hơn mìnhhiền đệ賢弟. Tiếng để gọi cha của bạn bè hoặc bạn đồng họcbá phụ伯父. Chị tiếng kính xưng đối với vợ của bạn hoặc đối với phụ nữ nói chungtẩu嫂. Nhà chị để gọi vợ bạntẩu phu nhân嫂夫人. TÔN GIÁO – TU HÀNH Một đoàn thể đệ tử Phật gọi làtăng-già僧伽theo luật định bốn vị sư trở lên mới gọi là Tăng già. Bậc tu hành theo Phật giáo có đạo hạnh lớncao tăng高僧. Nhà sưnạp衲. Tiếng nhà sư già tự xưnglão nạp老衲. Tiếng nhà sư nam tự xưng khiêm từbần tăng貧僧. Tiếng đạo sĩ hoặc nhà sư nam tự xưng khiêm từbần đạo貧道. Tiếng nữ đạo sĩ tự xưngbần đạo貧道. Tiếng ni cô tự xưng khiêm từbần ni貧尼. Phụ nữ xuất gia tu hànhni cô尼姑, đạo cô道姑. Tiếng tôn xưng nhà tu hành, đạo sĩpháp sư法師, thiền sư禪師. Tiếng tôn xưng hòa thượng, cao tăngđại tôn xưng đạo sĩchân nhân真人. Tiếng hòa thượng, đạo sĩ tự xưngđệ tử弟子. NHỮNG TỪ KHÁC Bà con bên ngoạinhân thân姻親. Bà con bên nội cùng một họnội thân內親. Bậc học giả, nhà nghệ thuật có tài lớnđại sư大師. Cha mẹ anh em vợ chồng nói chunglục thân六親. Chàng tuổi trẻ mỹ xưng dành cho người namthiếu niên lang少年郎. Con em nhà lương thiệnlương gia tử đệ良家子弟. Con trai vua chư hầu, nối ngôi chathế tử世子. Cô phụ dâubạn nương伴娘, còn gọi là nữ tân tướng女儐相. Đầy tớ gọi chủ nhân làđại gia大家. Đầy tớtư dưỡng廝養. Ngày xưa nô bộc gọi chủ làgia trưởng家長. Ngày xưa, thiên tử đối với vua chư hầu cùng họ gọi làbá phụ伯父. Người có học thứcsĩ phu士夫. Người có học, học giảnho sanh儒生. Người đứng đầu trong nhàgia trưởng家長. Người lớn trẻ nhỏ trong nhà từ gọi chungnhất gia lão tiểu一家老小. Người mang ơn xưng với người làm ơnân nhi恩兒. Người phụ rễ伴郎bạn lang, còn gọi là nam tân tướng男儐相. Người thân cận trong nhà, thường chỉ người cùng dòng họnội nhân內人. Người theo hầu hoặc thị giả gọi làchấp dịch執役. Thiếp của thiên tửphu nhân夫人. Thiếu nữ nhỏ tuổidiệu linh nữ lang妙齡女郎. Tiếng gọi cha của người đang trò chuyện với mìnhlệnh tôn令尊. Tiếng gọi con nhà quý tộccông tử公子. Tiếng gọi người khác với ý kính trọng xã giaotiên sinh先生. Tiếng gọi người tài giỏi về một bộ mônthi bá詩伯nhà thơ lớn, họa bá畫伯họa sĩ đại tài. Tiếng gọi người thân gầncận thân近親. Tiếng kính xưng của nô bộc đối với bà chủnương娘. Tiếng tôn xưng thế gia tử đệ trong văn chương cổ tiểu thuyết, hí khúccông tử公子. Tiếng tôn xưng đàn bà hoặc người đã có chồngđại nương大娘bà, di nương姨娘dì.Tiếng tôn xưng hoàng hậu, quý phi và phụ nữ quí tộcnương nương娘娘lệnh bà. Tiếng tôn xưng vuabệ hạ陛下. Tiếng tự xưng của vị quan với vuahạ thần下臣. Tiếng tự xưng đối với trưởng bốihọc vãn學晚kẻ học muộn này, vãn sinh晚生kẻ sinh sau này. Tiếng tự xưng khiêm nhườngbỉ phu鄙夫,bỉ nhân鄙人. Tiếng xưng hô của cận thần hoặc hậu phi đối với hoàng đếđại gia大家. Tiếng xưng hô của đầy tớ đối với chủlang郎. Tớ gáinghĩa nô義奴. Tớ trainghĩa bộc義僕. Tôi khiêm từtẩu走. Tôi khiêm từtiểu sinh小生,bỉ nhân鄙人, bỉ phu鄙夫. Xem thêm Đá Hồ Ly Trắng Chín Đuôi Là Gì Và Hồ Ly Có Thật Hay Không, Truyền Thuyết Thú Vị Về Cửu Vĩ Hồ Ly Tôi người ở chức vị thấp tự xưng, về sau dùng làm tiếng tự xưng khiêm nhườngtại hạ在下. Lúc này, pháp chế cố định Diệp Huyên đã được giải, thiếu nữ kiều kiều ngẩng đầu, mở ra hai cánh môi hồng nhuận, đem côn thịt Trương Diễn ngậm vào. Lúc vừa ngậm lấy côn thịt, quy đầu lớn như trứng vịt ở trong miệng Diệp Huyên lại trướng lớn một vòng, cái lưỡi hương nhuyễn bị côn thịt khẽ đỉnh, chỉ có thể đảo lung tung trong Diễn thẳng eo, khoái cảm to lớn khiến hắn lập tức liền muốn bắn ra. Hắn rên khẽ một tiếng, đưa tay nắm lấy cái cằm khéo léo của Diệp Huyên “A Huyên, không cần... Không cần ngậm chặt như vậy.” Việc này Diệp Huyên không thể khống chế, côn thịt hắn lớn như vậy, mà miệng nàng lại nhỏ như Huyên ô ô nỉ non, theo bản năng dùng đầu lưỡi đẩy côn thịt Trương Diễn, không ngờ lại thành liếm lên quy đầu mã mắt, thắt lưng Trương Diễn trầm xuống, quỳ hai chân kẹp lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Diệp Huyên. Hơn phân nửa côn thịt vốn đang ở ngoài cũng nhân thể nhảy vào trong miệng Diệp Huyên, một căn vừa thô vừa dài, nóng như thiêu đốt, cổ họng Diệp Huyên như run mắt Diệp Huyên doanh đầy nước mắt, Trương Diễn đem côn thịt rút ra ngoài, khẽ vút hai bên miệng nhỏ của Diệp Huyên, trong mắt tràn đầy đau lòng “Là vi sư càn rỡ.”“Sư phụ.” Diệp Huyên không đồng ý, “Không phải nói muốn giải độc cho A Huyên sao, A Huyên, A Huyên muốn...” trong mắt Trương Diễn là một mảng âm trầm “Thật sự muốn?” “Vâng.” Tiểu cô nương xấu hổ gật gật đầu, thanh âm mềm mại khe khẽ, “Côn thịt sư phụ ăn ngon...”Đây cũng không phải là Diệp Huyên nói dối, côn thịt Trương Diễn đúng là không có hương vị kỳ quái gì, ngược lại mang theo mùi thảo mộc thơm ngát giống như trên người hắn. “Tiểu yêu tinh, ngươi có biết bản thân mình đang nói gì?” Trương Diễn giơ tay đánh khẽ lên bầu vú mềm mại của nàng, “Hửm?” Hoa huyệt Diệp Huyên nhất thời phun ra một lượng dâm dịch lớn, nam nhân từ cổ họng bật ra một tiếng “Hửm?”, quả thực không khác gì móng vuốt mèo cong cong gãi vào trong lòng nàng. “Sư phụ...” Nàng yêu kiều gọi một tiếng, vươn bàn tay nhỏ bé nắm lấy dương vật Trương Diễn, “A Huyên biết.” Rồi đem côn thịt ngậm vào này đay thiếu nữ đang quỳ gối giữa hai chân Trương Diễn nên không nhìn thấy biểu cảm của hắn. Nàng từng chút từng chút một đem cây gậy to lớn đó nuốt vào, cái lưỡi thơm tho lại nhiệt tình liếm quanh thân cây gậy. Đôi tay nhỏ bé cũng không nhàn rỗi, cẩn thận vuốt ve nửa cây gậy còn lộ ra bên ngoài. Trương Diễn khép hờ hai mắt, một tay đỡ đầu Diệp Huyên, từ trong cổ họng phát ra từng tiếng than nhẹ. Khuôn mặt tuấn tú bây giờ đỏ bừng, sắc thái tràn ngập tình dục, Diệp Huyên thấy thế, không khỏi hưng phấn nghĩ muốn lấy lòng hắn nhiều hơn, dè dặt cẩn trọng đem côn thịt nuốt vào sâu hơn một chút, cái miệng nhỏ nhắn dùng sức mút tầm mắt Trương Diễn, chỉ thấy thiếu nữ xinh đẹp đáng yêu đang hưng phấn ăn dương vật bản thân, thần sắc nàng mê say, cái miệng nhỏ nhắn mở lớn, nước bọt trong suốt không khống chế được mà theo khóe môi chảy xuống, trong không khí dâm mỹ dường như sắp hòa tan hắn. khoái cảm to lớn kích thích hạ thân, Trương Diễn không kìm được lòng mà đè đầu Diệp Huyên xuống, bắt đầu chậm rãi co rúm trong miệng nàng. Diệp Huyên vừa khẽ rên rỉ, vừa nắm lấy hai viên cầu căng phồng dưới chân Trương Diễn, theo tiết tấu trừu sáp của hắn mà nhẹ nhàng vuốt ve. Trương Diễn trừu sáp càng lcus càng nhanh, côn thịt cũng đỉnh càng ngày càng sâu. Lúc này, trog mắt Diệp Huyên bao phủ một màn nước, cảm thấy côn thịt cứng ngắc thô to kia dường như muốn đâm xuyên miệng nàng nắm lấy hông Trương Diễn, hắn vẫn đang mặc y bào chỉ để lộ chỗ kia ra ngoài. Diệp Huyên gắt gao nắm chặt bắp đùi cứng rắn của Trương Diễn, chỉ là điểm khí lực ấy đối với Trương Diễn mà nói không khác gì gãi ngứa, càng kích thích hắn động tác thêm kịch liệt. Diệp Huyên nức nở một tiếng, muốn trả thù hắn bèn nắm lấy mấy sợi âm mao đen nhánh hung hăng kéo xuống. Khụ, chắc là đau lắm nhaTrên mặt Trương Diễn lộ ra thần sắc khó nhịn, nghiến răng nghiến lợi nói “Tiểu trứng thối, có phải hay không muốn sư phụ giáo huấn ngươi.” “Ngô... Ân... Không cần...” Diệp Huyên thật sự chịu không nổi, đây không phải là lần đầu tiên của sư phụ đại nhân sao, vì sao mạnh như vậy, nàng cảm thấy bản thân dần hít thở không thông. Trương Diễn đến cùng vẫn là thương tiếc nàng, thở hổn hển ở trong khoang miệng nóng bỏng ướt át của Diệp Huyên trừu sáp mấy chục lần, cuối cùng mãnh liệt bắn ra một trận tinh dịch thẳng vào cổ họng nàng. Tinh dịch Trương Diễn vừa nhiều lại vừa đặc, Diệp Huyên động quai hàm, ra sức nuốt xuống mấy lần mới đem toàn bộ nguyên dương của sư phụ đại nhân ăn vào trong bụng. Chất lỏng nóng bỏng vừa trôi vào trong họng, nàng liền cảm thấy một trận ấm áp trong cơ thể, cảm giác ham muốn nam nhân cũng diu lại, Diệp Huyên tựa vào giữa hai chân Trương Diễn há miệng thở dốc. Dương vật vừa nhuyễn xuống của Trương Diễn lại có xu thế cứng rắn trở lại. Nhưng hắn vẫn chưa hành động, chỉ dem Diệp Huyên ôm vào lòng, bàn tay to lớn đặt trên bụng thiếu nữ “Như thế nào, có dễ chịu hơn không?”Diệp Huyên gật đầu, nguyên dương của sư phụ quả nhiên hữu hiệu, lúc này cảm giác ngứa ngáy trên người nàng đã dần dần biến mất, hiển nhiên là dâm độc đã được giải. “Sư phụ.” Diệp Huyên tựa vào lòng ngực rắn chắc của hắn, “A Huyên rất mệt.” Trương Diễn nhìn thiếu nữ trong lòng, chỉ thấy khuôn mặt nàng đỏ hồng, cặp môi thơm kiều diễm ướt át, làn da trên người cũng ửng đỏ, bộ dạng đúng là không chịu nổi ân trạch. Bất quá...Trương Diễn đem khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng hơi hơi nâng lên, ở bên tai nàng thấp giọng “Thế nào, giải độc xong thì không cần sư phụ nữa sao?” “Muốn.” Diệp Huyên dịu dàng nói, “Lần sau thôi.” Nói xong ôm cổ Trương Diễn, ở trên người hắn cọ cọ. Trương Diễn vốn định buông tha nàng, thấy nàng bày ra tư thế dụ hoặc, hắn làm có thể còn kiềm chế được. Dương vật giữa hai chân của hắn đã sớm hiên ngang đứng thẳng, tuy rằng đây là lần đầu tiên của hắn, nhưng thân là Nguyên Anh chân quân, làm sao có thể giống tiểu tử phàm trần không thể đánh lâu Diễn cũng không nói nhiều, ở trên người Diệp Huyên đốt lửa, một tay bắt đầu cởi quần áo. Tầng tầng lớp lớp y bào rơi xuống trên giường, lộ ra cơ bắp cân xứng, cơ ngực rắn chắc bóng loáng cùng thắt lưng hẹp hữu lực. Về phần đại gia hỏa giữa hai chân, càng khí phách hiên ngang, khí diễm kiêu ngạo. Diệp Huyên không khỏi nuốt nước miếng, tiểu huyệt lại ẩm. “Còm muốn hay không?” Trương Diễn đem thân thể trắng nõn của thiếu nữ kéo lại gần người, thân hình cao lớn áp lên người thiếu nữ tạo ra cảm giác bức bách. “Muốn...”Diệp Huyên chủ động nên đầu lên, hôn lên hai phiến môi mỏng kia. Đầu tiên, nàng vừa hôn vừa nhẹ nhàng liếm lên môi Trương Diễn, lại duỗi ra cái lưỡi thơm tho của mình, như linh xà tiến vào trong miệng nam nhân. Mà Trương Diễn cũng không đẩy ra, cái lưỡi đinh hương kia ở trong miệng hắn như cá gặp nước, dễ dàng thăm dò, tìm được đầu lưỡi Trương Diễn, bắt đầu cùng hắn dây dưa trong miệng. Cái lưỡi của nàng đảo quanh lưỡi hắn, lại cuốn lấy gốc lưỡi dùng sức thấy tiểu gia hỏa được một tấc lại muốn tiến lên một thước, ở trong miệng Trương Diễn làm càn, còn nghĩ muốn đem đầu lưỡi duỗi đến cuống họng hắn cv là hắn hầu gian, k bik dịch vậy đúng k nữa. Trương Diễn hung hăng cuốn lấy cái lưỡi thơm tho không an phận, đẩy trở về trong miệng Diệp Huyên, bắt đầu ở trong miệng thiếu nữ áp đảo. Hai người cuồng nhiệt dây dưa môi lưỡi, cả người Diệp Huyên dường như đều bám lên người Trương Diễn. da thịt kề sát da thịt, hơi thở gia hòa nhau, tiểu thỏ ngọc non mềm của thiếu nữ lúc có lúc không cọ xát trước ngực Trương Diễn, khiến cả người hắn run rốt cục không thể nhẫn nại được nữa, bàn tay hướng xuống sờ nơi giữa hai chân Diệp Huyên, nơi đó cũng đã ẩm ướt một mảng. “A Huyên.” Giọng nói của Trương Diễn khàn khàn, “Sau hôm nay, người người ở huyện Đông Dương đều sẽ biết, nàng là đạo lữ của Trương Diễn.” ở trong giới Tu Chân khác với ở dưới nhân gian, phàm là tu sĩ muốn cùng người khác kết thành đạo lữ, chỉ cần thông truyền cho đệ tử, tuyên cáo với đồng đạo là được. Câu nói vừa rồi của Trương Diễn, đó là muốn cùng Diệp Huyên kết thành phu thê. Diệp Huyên đỏ bừng khuôn mặt gật gật đầu, rồi lại lắc lắc đầu “Sư phụ, có phải hay không... Có phải hay không sẽ có người lên án sư phụ.”Trương Diễn nhẹ nhàng ôm lấy khuôn mặt nàng “Không có người dám lắm miệng.” Trong lòng hắn thở dài, thế gian nhiều chuyện thị phi, chỉ là người bị chỉ trích sẽ là Diệp Huyên mà không phải là hắn Trương chân quân. Hắn không muốn tiểu đồ đệ chịu dù chỉ một chút ủy khuất, nhưng lại không muốn buông tay nàng. Nếu như thực sự có người dám lắm miệng, ánh mắt Trương diễn lạnh đi, hắn sẽ làm người đó không dám nói Huyên có cảm giác vừa rồi trên người sư phụ tản ra hơi thở lạnh lẽo, không khỏi có chút lo sợ không yên mở to hai mắt “Sư phụ...” Trương Diễn vội vàng ôm lấy nàng, ở trước ngực nàng tinh tế duyện hôn, lại đem côn thịt nóng bỏng đỉnh vào giữa hai chân nàng “Ngoan A Huyên, nhanh chút để sư phụ đi vào.” “Vậy người, chính người tự đi vào thôi...” Thanh âm thiếu nữ mềm mại như Diễn lại tiếp tục trêu đùa nàng, côn thịt ở nơi ướt át giữa hai chân Diệp Huyên lúc đâm lúc khẽ cọ, thỉnh thoảng lại đem hai cánh hoa mềm mại mở ra, quy đầu to lớn cọ xát không ngừng lên tiểu ngọc châu đã sung huyết. “Sư phụ!” Diệp Huyên thật sự ủy khuất, lúc này trong người nàng lửa nóng khó nhịn, mà Trương Diễn trên trán cũng toàn là mồ hôi, hiển nhiên hắn cũng đang nhẫn nhịn cực độ, nhưng lại vẫn không nhanh không chậm tra tấn bản thân. Nam nhân xấu xa này, thực sự nghĩ muốn bản thân cầu hắn sao. Hừ, nàng chu miệng lên, ngươi không đến, vậy ta tự mình đến! nàng nhanh chóng vươn tay bắt lấy căn thịt heo bổng nóng rực hướng dâm huyệt bản thân đâm vào. Hai người không hẹn mà cùng phát ra một tiếng rên rỉ, Trương Diễn là thỏa mãn, còn Diệp Huyên là đau. Trong lúc nóng vội Diệp Huyên đã quên mất một chuyện nàng vẫn là một tiểu cô nương mười bốn tuổi hơn nữa còn là xử nữ, mà dương vật của sư phụ lại thiên phú kinh người ặc, vấn đề này cũng tính là thiên phú hả?, cho nên Trương Diễn chưa đi vào ngoại trừ muốn trêu chọc nàng cũng là vì đau lòng nữ nước mắt lưng tròng nức nở “Sư phụ đau...” tiểu huyệt của nàng theo bản năng co rút lại muốn đem tên vô lại đang cắm giữa hai chân nàng đẩy ra. Trương Diễn là sao có thể cho Diệp Huyên được như ý nguyện, hắn dĩ nhiên là thương tiếc đồ nhi còn nhỏ nhưng lúc này đây là tên đã lên dây không thể không bắn. “Ngoan, A Huyên, đừng sợ.” Trương Diễn thở hổn hển, kiệt lực đè nén dục vọng muốn ngay lập tức đâm vào trong,”Sư phụ sẽ nhẹ một chút, rất nhanh sẽ không đau.”Lời còn chưa dứt, hắn liền đem hai chân thiếu nữ mở rộng ra một chút, vươn tay đem dâm dịch lau lên thân cây gậy của mình, tâm tình hưng phấn hung hăng vọt vào bên trong hoa huyệt. “A!” Đau lớn kịch liệt khiến cả người Diệp Huyên run rẩy, nàng liều mạng giãy giụa, vừa khóc vừa nức nở nói, “Sư phụ đại trứng thối! Sư phụ gạt ta, đau quá... ô ô ô đau quá...”Trương Diễn vội vàng đè lại thân thể đang vặn vẹo lung tung của nàng, côn thịt cũng nằm yên trong dâm huyệt không động. Hắn đau lòng hận không thể đem côn thịt lập tức rút ra, nhưng lại luyến tiếc cảm giác ướt át khít khao trong tiểu huyệt của nàng, cảm giác đó giống như có ngàn vạn cái miệng nhỏ nhắn mút lấy hắn. nếu hắn không có sự tự chủ kinh người sợ là lập tức sẽ ở trong hoa huyệt hung hăng trừ sáp nàng.“Không đau... Không đau...” Trương Diễn dùng môi hôn lên nước mắt trên má Diệp Huyên, bàn tay to không ngừng vuốt ve ngực cùng bụng nàng. Sau một lúc, cảm giác đau đớn như muốn xé rách thân thể nàng mới dần dần biến mất. Mà mồ hôi trên trán Trương Diễn không ngừng rơi xuống, một giọt lại một giọt rơi xuống, có giọt rơi xuống trên ngực Diệp Huyên, có giọt lại rơi dọc theo cổ hắn rồi biến mất trong đám lông dưới lòng Diệp Huyên không khỏi mềm xuống lại vừa cảm thấy chua xót, nam nhân này thật sự thương tiếc nàng, tình nguyện ép bản thân nghẹn đến sắp nổ mạnh, cũng không muốn khiến nàng đau đớn. nàng vươn cánh tay, đem Trương Diễn kéo xuống áp vào ngực nàng “Sư phụ, A Huyên không đau, người... Động đi.” Căn côn thịt thô to kia liền lập tức bắt đầu chuyển động, nhưng Trương Diễn cũng không dám vội vàng buông thả bản thân, chậm rãi từng chút từng chút nghiền nát hoa huyệt non mềm. Hắn lại không biết cảm giác như vậy mới khiến con người điên cuồng nhất, Diệp Huyên rất nhanh liền chìm đắm trong đó. Khoái cảm tê dại theo hoa huyệt lan ra khắp cơ thể, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, trong miệng cũng y y nha nha rên rỉ “Ân... Sư phụ, rất ngứa... Nhanh một chút...” Lần này Trương Diễn thuận theo nàng, tốc độ trừu sáp bắt đầu nhanh hơn, mà tiếng rên rỉ của Diệp Huyên cũng ngày càng lớn. nàng tựa như chú mèo con nho nhỏ ở bên tai Trương Diễn kêu lớn, âm thanh vừa giống như nỉ non lại vừa giống như thở dốc khiến Trương Diễn sắp đánh mất lý tác của hắn càng lúc càng nhanh, nơi giao triền giữa chân hai người dâm thủy không ngừng vẩy ra âm thanh xì xì phát ra liên tục. Lửa nóng của nam nhân hung hăng đánh lên hoa khẩu thiếu nữ, thân thể va chạm nhau tạo ra âm thanh nặng nề, vang dội. Diệp Huyên giống như một con thuyền mất lái không ngừng chìm nổi, trong hoa huyệt dường như có một căn cột đá cứng rắn không ngừng đội lên trong bụng nàng. Hai chân nàng vô lực mở ra, rơi xuống bên hông Trương Diễn đang vận động. Trong tầm mắt đang dần trở nên mê man, nàng chỉ nhìn thấy căn côn thịt dữ tợn kia rút ra toàn bộ rồi lại cắm vào đến tận gốc. Hai quả trứng to lớn dưới gốc căn côn thịt đánh lên hoa khẩu của nàng, cảm xúc nóng rực khiến Diệp Huyên co rúm người.“Sư phụ... Không cần... Ân a... Không cần... Thật nhanh... A... Thật lớn... A Huyên, A Huyên chịu không nổi...” miệng nhỏ thiếu nữ khẽ nhếch, nước bọt không khống chế được theo khóe môi chảy xuống, làm đôi môi càng thêm ướt át, kiều diễm. “Ngươi muốn.” Trương Diễn hung hăng cắn vành tai thiếu nữ, âm thanh trầm thấp giống sói đói, làm Diệp Huyên có chút kinh diễm. “Đại... Ân... Đại phôi đản...” Diệp Huyên khóc nức nở kêu lên, nào ngờ động tác Trương Diễn càng thêm hung ác. Hắn đem chân nàng mở lớn ra sức rong ruổi, miệng thì cắn vành tai nộn nộn lung linh, trong giọng nói cũng không đè nén được sự hưng phấn “A Huyên, ngoan, gọi ta một tiếng sư phụ.” Cái này, thật biến thái! Diệp Huyên cắn môi không chịu gọi, hai đầu lông mày Trương Diễn khẽ nhếch, côn thịt trong hoa huyệt lại điều chỉnh góc độ, dùng sức đâm vào chỗ mẫn cảm của hoa huyệt.“A!” khoái cảm chợt đánh úp tới khiến trước mắt Diệp Huyên trắng xóa, nàng banh thẳng hai chân, theo TRương Diễn từng đợt hung hăng đâm vào gần như hỏng mất, “Sư phụ, không cần... Vàn cầu người... Không cần đâm nơi đó... A...” “Dám không gọi, ân?” thanh âm nam nhân nghe qua có vẻ khí định thần nhàn bình tĩnh, thong dong-chắc vậy nhưng lại mị hoặc khôn cùng. “Trứng thối...” diệp Huyên chịu thua khóc thành tiếng, mà Trương Diễn lại tiếp tục nặng nề đâm vào, quy đầu còn ở chỗ đó nghiền nát một vòng, côn thịt rút ra, Diệp Huyên cũng run rẩy tiết ra chất lỏng trong suốt. Thắt lưng thiếu nữ bây giờ mới chạm xuống giường, nàng có giảm giác như đang nằm trong mây, chỉ có thể nằm đó kinh ngạc nhìn nam nhân vươn tay đem chất lỏng bản thân vừa tiết ra hứng ở trong lòng bàn tay rồi từng chút từng chút liếm vào miệng. “Ân...” nàng không khống chế được mà rên rỉ một tiếng, trong lòng chỉ có một suy nghĩ- nam nhân cấm dục mấy ngàn năm, quả nhiên 100% là cầm thú. Thẩm Lưu Ly bị hai cây gậy thịt thao đến hai chân mềm nhũn, quỳ gối trực tiếp trên mặt đất. “Pi!” Tiểu Lam điểu sợ tới mức ngó đi qua! Con rồng hư muốn ăn Lưu Ly nhỏ đáng yêu! “Lưu Ly, con bị làm sao vậy? Có phải con cũng bị thương ở trong Hắc Thủy Uyên không?” Minh Uyên Thiên Tôn vươn tay muốn đỡ nàng. Thẩm Lưu Ly vội vàng lắc mình né tránh, “Sư phụ, con chỉ bị một chút vết thương ngoài da. Chỉ là quá mệt mỏi, có chút muốn được nghỉ ngơi.” Hu hu… Nàng không hề mệt một chút nào! Nàng còn chưa kịp triển lãm kiếm pháp cho sư tôn xem, chưa kịp nói với sư tôn nàng đã chịu ấm ức như thế nào ở Huyết Sát Động. Lúc này, Minh Uyên Thiên Tôn nhìn thoáng qua phía sau Thẩm Lưu Ly, ánh mắt ám ám. “Con đi về nghỉ ngơi trước. Đến ngày mai lại đi Tích Thủy Các gặp vi sư.” Thẩm Lưu Ly điên cuồng gật đầu. Nàng cần phải đi trở về ngay, nếu còn ở đây không chừng nàng phải kêu ra tiếng trước mắt nhiều đồng môn như vậy. Chống thân mình, nàng miễn cưỡng đứng lên từ trên mặt đất. Đột nhiên ngồi dậy khiến gậy thịt hung hăng mà cọ xát ở huyệt nhỏ, Thẩm Lưu Ly gần như muốn thét chói tai ra tiếng. Huyệt nhỏ cùng cúc huyệt đồng thời bị hai cây gậy thịt lớn hung hăng mà mài dũa, mang đến cho Thẩm Lưu Ly một trận run rẩy. Từng luồng từng luồng dâm thủy phun ở bên trên gậy thịt. “Thoải mái đến vậy ư?” Tư Thần cố ý trêu ghẹo ở bên tai Thẩm Lưu Ly. Thẩm Lưu Ly tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi. Rõ ràng là một vị Thiên Tôn lớn tuổi như thế, vậy mà còn dùng thủ đoạn như vậy để ức hiếp nàng! Từ trong đại điện cho tới khi rời khỏi, Thẩm Lưu Ly sắp nhịn không được. Gậy thịt đâm ở bên trong huyệt nhỏ vừa mau lại vừa tàn nhẫn. Đặc biệt là cây ở phía sau cúc huyệt lại cố tình nghiền ma ở sâu bên trong. Thẩm Lưu Ly có cảm giác bản thân mình sắp bị chơi đến điên rồi. Vốn đợi không đến được trở lại tẩm điện của chính mình, nàng đã sắp bị thao đến ngất đi. Lúc này, Thẩm Lưu Ly nhìn thấy cổng Tàng Thư Các vẫn được mở ra. Nàng lập tức sử dụng linh lực để bay lên. Mọi người vừa mới từ trận pháp bên trong ra tới, hiển nhiên sẽ có người tới Tàng Thư Các ở ngay lúc này. Vừa đến bên trong Tàng Thư Các, rốt cuộc Thẩm Lưu Ly không kiềm được mà kêu lên. “A… Thiên Tôn nhẹ một chút…” Thẩm Lưu Ly ghé người vào bên kệ sách, miễn cưỡng ổn định thân thể của mình. Lại bị Tư Thần lăn lộn thêm vài cái nữa nàng liền chết! “Nhẹ một chút ư?” Bỗng nhiên, vốn là thân rồng ghé ở trên người Thẩm Lưu Ly, hắn lại biến thành hình người. Chỉ là dưới thân người vẫn có hai cây gậy thịt. Nguyên thân có hai cây gậy thịt, hình người tự nhiên cũng là như vậy. Chỉ là trước kia Tư Thần vẫn luôn không thích dáng hình nguyên bản của chính mình, cho nên sau khi biến thành người liền luôn ẩn một giấu một cây. Ngón tay thon dài vươn đến phía trước nắm hai bầu ngực Thẩm Lưu Ly. Nhìn đến người ngón tay, lúc này nàng mới phát hiện hắn đã biến thành người. Khi nàng xoay đầu liền nhìn đến một gương mặt tuấn mỹ, hắn liền lấy một tay nắm lên cằm nàng hôn xuống. Cùng lúc đó, dưới thân hung hăng mà va chạm, hai cây gậy thịt ra ra vào vào thao đến bay nhanh. “Ưm Ưm Ưm…” Thẩm Lưu Ly muốn thét chói tai ra tiếng, chính là cái miệng nhỏ bị đầu lưỡi vói vào đến trong cổ họng nghẹn đến nói không ra lời. Tư Thần thao một đường từ phòng Thẩm Lưu Ly đến Phiêu Miểu Các, lại từ Phiêu Miểu Các thao đến Tàng Thư Các. Lúc này gậy thịt dưới thân đã sớm sưng to không chịu nổi. Gậy thịt lớn di chuyển càng lúc càng nhanh, cọ xát đến nỗi huyệt nhỏ quả thực giống như là bị cháy. Phốc phốc phốc ~ Khi mị thịt và gậy thịt lớn cọ xát, tiếng nước dâm đãng không ngừng phát ra. Gậy thịt lớn từ huyệt nhỏ thoáng rút ra một chút, một luồng dâm thủy lớn liền chảy xuôi ra theo côn thịt. Thật trướng, thật đầy! Tuy rằng thao làm thô bạo như vậy làm huyệt nhỏ có chút đau, nhưng đi cùng với đau đớn chính là khoái cảm ngập trời! “Ư… Thật thoải mái…” Thẩm Lưu Ly không thể khống chế mà bắt lấy đôi tay bao trùm ở ngực. Khi Tư Thần hung hăng chuyển động trong huyệt nhỏ, nàng thậm chí còn muốn di chuyển thân thể về sau khiến gậy thịt lớn có thể thoải mái mà cắm vào. Tư Thần vừa thao huyệt nhỏ non mềm nhiều nướccủa nàng, vừa xoay đầu nhìn về phía cửa Tàng Thư Các. Ở bên trong kẹt cửa thấy được ống quần màu đen, thực hiển nhiên là có người đứng ở cửa nghe lén. Giờ phút này, tiếng kêu cao vút dâm đãng của nàng cùng thanh âm thao huyệt, tất cả đều bị người nọ nghe xong. Tư Thần cũng không dùng linh lực che giấu, mà là bóp eo Thẩm Lưu Ly cố ý thao làm càng mau hơn so với phía trước. Bỗng nhiên, hắn chống vào chỗ sâu trong huyệt nhỏ của nàng, tinh quan buông lỏng. Hai cây gậy thịt đồng thời phun ra lượng lớn tinh dịch nóng bỏng ở trong! “Muốn bản tôn bắn đầy bên trong ngươi sao?” Tư Thần cắn lỗ tai Thẩm Lưu Ly nhẹ giọng hỏi. “Muốn… tất cả đều bắn đầy huyệt nhỏ… Hu hu…” “Ngươi tiểu lãng oa này thật biết kêu! Vậy đều cho ngươi! Tất cả đều bắn cho ngươi!” Tư Thần vừa nắm lấy eo nàng vừa dùng sức mà không ngừng va chạm huyệt nhỏ. Một đợt lại một đợt tinh dịch rót đến bụng nàng trở nên lớn hơn nữa. “Thật nhiều… Nhưng vẫn muốn nhiều hơn một chút…” Thẩm Lưu Ly có cảm giác hai cái huyệt nhỏ của chính mình đều bị thao hỏng rồi. Nếu không thì tại sao nàng lại ý tưởng dâm đãng như vậy? Thậm chí còn muốn ngậm hai cây gậy thịt lớn không cho hắn rút chúng ra. “Nhớ kỹ lời ngươi nói, trong chốc lát ta sẽ thao hư bức nhỏ dâm đãng của ngươi.” Tư Thần duỗi tay đùa bỡn vú Thẩm Lưu Ly, xoa bóp hai luồng vú trắng nõn thành các loại hình dạng. Nhưng nam nhân đứng ở cửa lại nắm chặt nắm tay. Huyền Thanh Vân trừng lớn hai mắt, trong đó chứa đầy nước mắt. Hắn làm sao cũng không tin Thẩm Lưu Ly vậy mà sẽ giao cấu cùng với người khác ở Tàng Thư Các! Ở trong đại điện, hắn đã phát hiện trạng thái của nàng có chút không thích hợp. Vì thế liền theo ra tới hỏi một chút nàng có phải bị thương hay không. Lúc sau hắn liền nhìn thấy Thẩm Lưu Ly bay đến nơi này, đương nhiên hắn cũng đi theo lại đây. Chỉ là như thế nào hắn cũng không thể tưởng tượng bản thân mình sẽ thấy một màn như vậy! Cái thanh âm giống như dâm thú, như thế nào sẽ là do Thẩm Lưu Ly phát ra? Rõ ràng trước kia nàng nói với hắn trong tương lai nàng muốn tu vô tình đạo, nhưng tại sao hiện tại nàng lại ở chỗ này ngậm gậy thịt của một tên nam nhân khác mà kêu dâm! Châm chọc cỡ nào! Hắn thích Thẩm Lưu Ly vài thập niên, chính là do nữ nhân này ở trước mặt hắn trước kia vẫn luôn làm bộ thanh thuần. Nhưng hôm nay nàng lại bị một tên nam nhân đè ở dưới thân tùy ý thao huyệt! Nếu là Thẩm Lưu Ly bị bắt buộc, hắn còn có thể xông vào cứu nàng. Nhưng cố tình nàng là tự nguyện! Lúc này Huyền Thanh Vân nghĩ đến. Trước đó khi ở bên trong trận pháp, Thẩm Lưu Ly vốn là không có linh lực, chính là lúc sau lại đột nhiên khôi phục một chút linh lực. Lúc ấy mọi thứ thực sự quá hỗn loạn. Hắn vừa muốn bảo hộ Ngao Thanh Toàn, vừa muốn đảm bảo an nguy của mọi người. Cho nên hắn không hề chú ý đến việc Thẩm Lưu Ly khôi phục một chút linh lực. Nói cách khác vào lúc đó nàng cũng đã từng song tu cùng Tư Thần! Trách không được tất cả Thiên Tôn đều không phát hiện dị thường bên trong trận pháp, mà Tư Thần Thiên Tôn lại có thể biết được. Thì ra bởi vì Tư Thần Thiên Tôn cùng tiểu sư muội song tu nên tâm ý tương thông! Phần 1 Tu tiên. Sư phụ cấm dục 7 Ngoài cửa sổ, chính là một màn đêm đen tối tận cùng. Trên chiếc giường gỗ rộng lớn, nương theo ánh trăng chiếu qua cửa sổ có thể thấy rõ thiếu nữ kiều diễm rên rỉ bên dưới nam nhân khêu gợi, cả hai đều thở gấp, thân thể nam nhân cường tráng chặt chẽ quấn lấy thân thể trắng nõn diễm lệ. Bàn tay thon dài của Trương Diễn vuốt ve vòng eo nhỏ nhắn của Diệp Huyên, tay kia không an phận di xuống phía dưới, làn da thiếu nữ trơn bóng mềm mịn, cái mông hơi nâng lên. Tay hắn vuốt ve, cảm nhận rõ ràng sự co dãn mềm mại của mông thịt, từ từ vuốt lên vuốt xuống thăm dò vào bên trong một chút… “Ách ah. . . Ah. . .” Diệp Huyên bị đôi tay hắn “nghiền nát”, thanh âm yêu kiều không rõ “Sư phụ. . . Ah. . . Ân ah. . . Đau quá. . .” Do đã kêu khóc quá nhiều nên cổ họng nàng cứ như bị hỏa thiêu, bỏng và rát, Trương Diễn thò người lên, hôn nàng, đem nước bọt của mình thăm nhập cái miệng nhỏ nhắn của ai kia “Ngoan, đồ nhi yêu dấu, yết hầu còn đau không? Có phải…” Hắn dừng một chút, hung hăng vọt vào hoa tâm của thiếu nữ “Trong khe lồn đau ư?” “Ah! — ” Theo một nhát đỉnh này, âm thanh của thiếu nữ bỗng nhiên hóa thành tiếng thét lớn, tiết tấu tự nhiên dần dần trì hoãn sau đó lập tức nhanh hơn. Trương Diễn áp chế vòng eo thiếu nữ, quy đầu mãnh liệt đụng chạm hoa tâm non mềm, ma sát rất nhanh sau đó co rúm bên trong, đường hành lang bên trong thiếu nữ được che chắn bởi tầng tầng lớp lớp da thịt mềm mại, hắn lại không khoan nhượng lần lượt đè ép khai khẩn, phía sau tiếp sức cho phía trước ôm trọn, côn thịt nóng hổi trực tiếp đâm thẳng, côn thịt rút ra rút vào lần lượt co rút sau đó lại trở lại với chu trình như lúc đầu. Nơi hai người giao hợp, quấn quýt lấy nhau giờ đã là một mảnh lầy lội, ướt át, hai chân thon dài thẳng tắp của thiếu nữ bị nam nhân bá đạo vác lên bả vai hắn, côn thịt càng thêm cuồng mãnh tiến công, khi thì co rúm trong vách nội, lúc thì rút ra rút vào, dâm dịch sáng trong không ngừng vẩy ra hai bên, cái mông tròn của thiếu nữ chậm rãi nâng lên hạ xuống, dưới sàn ngay bên dưới giường một bãi nước đọng sáng trong. Mỗi một lần mãnh liệt va chạm lên xuống, hoa huyệt non mềm tựa như co rút từng cơn từng cơn. Trương Diễn mê muội, ánh mắt không thể dời khỏi hoa huyệt sưng đỏ đang cắn nuốt côn thịt cứng rắn như thép của hắn, bên dưới người hắn, thiếu nữ sắc mặt ửng đỏ, thần sắc mê muội hoàn toàn chìm đắm trong sắc dục, nàng mảnh mai, nhưng hắn lại không ngừng thao xx, đáy lòng hắn âm thầm than nhẹ thành tiếng thở dài, gấp gáp. Ban ngày đã qua, đêm tối đã tới, trận kích tình này đã giằng co hơn mấy canh giờ. Trước ngực Diệp Huyên trải rộng dấu tay dâm mỹ, hai khỏa anh đào hồng nộn non mềm vểnh thẳng, bởi vì chúng bị ai kia vuốt ve, mút máp đến sưng to, không thể chịu nổi, khiến nàng ngưa ngứa khó chịu. Giữa hai chân, lỗ lồn mới là đáng thương nhất, côn thịt thô to cứng như thép đè bẹt nó cửa huyệt nhỏ hẹp bị nhét đến mức căng cực hạn. Mỗi một lần rút ra, đã đem da thịt tươi non mềm mại bên trong hoa huyệt lôi ra bên ngoài từng chút từng chút một. Mỗi một lần cắm vào, hai cánh hoa sưng đỏ bị thân gậy cuốn động cả lên, cơ hồ cũng bị lôi vào khe lồn rồi bật ra lại. Trương Diễn ức chế không nổi, âm thanh gầm nhẹ từ cổ họng tràn ra “Thật chặt. . . Thật nhỏ. . .” Cực đại thô to dội vào tận cùng, ngay chỗ sâu nhất, đánh úp một cái, hoa tâm bị đẩy ra nhuyễn nị, lửa nóng xâm nhập vào vách thành tử cung. “Ah…hỏng mất…Sư phụ…không được…Ân…ah…” Diệp Huyên bất lực kêu gào, bàn tay nhỏ bé gắt gao túm lấy cánh tay nam nhân, móng tay hãm sâu đâm vào bên trong da thịt Trương Diễn, nhưng lại cổ vũ hắn càng thêm điên cuồng ra vào… “Chỗ nào hỏng, ân?” âm thanh tà ác vang lên bên tai thiếu nữ, lại như nọc độc của mãng xà khiến nàng toàn thân tê dại “Nói cho vi sư nghe, là chỗ nào của A Huyên sắp hỏng?” “Lỗ lồn. . . lỗ lồn của A Huyên. . .” Diệp Huyên nức nở, nghẹn ngào một tiếng, “A Huyên, lỗ lồn của A Huyên bị sư phụ chọc vào hư mất. . .” Trương Diễn toàn thân ngập tràn khoái cảm, dùng sức đẩy ra hai cánh mông kiều nộn, càng thêm hung mãnh đâm tận sâu đáy hoa huyệt “Tiểu yêu tinh, lỗ lồn rõ ràng rất tốt, hư chỗ nào… hư chỗ nào…” Một cái tát rơi xuống tuyết đồn trắng nõn mềm mịn, cặp mông trắng bóc run lên, hoa huyệt càng thêm thít chặt, kẹp chặt côn thịt. Hai khỏa anh đào trước ngực dựng thẳng, săn chắc, hai tay hắn nắm chặt thành quả đấm, “Tiểu yêu tinh, tiểu bại hoại…” Kích tình kịch liệt khiến cả người Diệp Huyên run rẩy liên tục, toàn thân co rúm, khoái cảm tích lũy nãy giờ ồ ạt trào ra, nàng rốt cuộc bộc phát, Trương Diễn vẫn mặc gió táp mưa rào, không ngừng đâm chọc tận sâu bên trong, Diệp Huyên thét chói tai, tiết ra dâm dịch. “Tới rồi…” Lỗ lồn xoắn chặt khiến Trương Diễn càng thêm điên cuồng, tinh quan buông lỏng, rốt cuộc gầm nhẹ một tiếng, tinh dịch ồ ạt phun trào, trực tiếp phun ra ngay tại tử cung thiếu nữ. Ngoại trừ lần thứ nhất là giải độc cho Diệp Huyên, trong mấy canh giờ qua, Trương Diễn cũng không một lần bắn qua. Lúc này xuất tinh đến tận vài phút, tinh dịch nóng hổi tiếp tục phun trào hòa trộn với dâm dịch của hoa huyệt vừa tiết ra khi cao trào, cơ hồ khiến Diệp Huyên ngất đi, đến khi côn thịt mềm nhũn Trương Diễn mới lưu luyến rút nó ra. Toàn thân Diệp Huyên một tia khí lực cũng không có, hai chân nàng vô lực trương đại, cái miệng nhỏ nhắn còn lưu lại nước bọt, chảy xuống hai bên cằm. Hai mảnh hoa bị chà đạp đến mức không nỡ nhìn bế lũng rụt trở về, cửa huyệt vẫn như trước không ngừng run rẩy, chân trái đầm đìa dâm thủy. Trong khe lồn, dâm dịch không có chỗ chứa tràn ra hai bên cửa huyệt, tinh dịch quá nhiều, tựa như còn có thể thấy rõ một đám bạch trọc chảy xuôi ào ra, theo đó có thể ẩn ẩn thấy rõ phụ hoa dâm mỹ đầm đìa ướt át cỡ nào. Cảnh tượng hết sức dâm mỹ dụ hoặc chân tâm, Trương Diễn vừa nhìn thấy bên dưới, dương vật vừa nhuyễn xuống đã lập tức vểnh lên thẳng tắp… nhìn là đã muốn… bắt đầu … Chỉ là hắn quá thương tiếc tiểu đồ đệ tuổi còn quá nhỏ, tuy dục vọng vẫn chưa thỏa mãn đủ, nhưng thực sự không đành lòng tiếp tục tra tấn, giày vò tiểu đồ đệ đáng thương. Hắn đưa tay ôm chặt lấy Diệp Huyên vào lồng ngực rộng lớn, thiếu nữ đã sớm mệt mỏi nói không ra lời, mềm mại tựa vào lồng ngực ấm áp “Sư phụ, A Huyên rất mệt …” Trương Diễn hôn hôn trán nàng “Ngủ đi, sư phụ sẽ trông con.” Nghe vậy, cái đầu nhỏ xinh xắn nhẹ nhàng nghiêng qua một bên, lập tức chìm vào giấc ngủ say. Trương Diễn không khỏi bật cười, đáy lòng âm thầm hối hận, hôm nay hắn đã quá mức thô lỗ và càn quấy, vốn dĩ hắn đã định sẽ thật nhẹ nhàng với nàng, ai ngờ vừa vào trong người tiểu gia hỏa này, muốn ngừng cũng không tài nào ngừng nổi. Lấy tự chủ kiên định của Nguyên Anh Chân Quân, cũng không thể khiến hắn buông tha nàng nổi, nhìn dáng vẻ bị người ta giày vò cắn xé dưới thân của nàng, lại càng khiến hắn dục hỏa đốt người, nàng càng đáng thương, càng kêu gào lại khiến hắn càng không thể buông bỏ… Bế thân thể kiều diễm đang say giấc lên, thân thể trần trụi bước ra khỏi phòng. Trương Diễn thích yên tĩnh, trong động phủ không hề có bất kì đồng tử nào hầu hạ. Lúc này, cả động phủ to lớn, nguy nga chỉ có một mình hắn và Diệp Huyên. Ôm Diệp Huyên đang say giấc tiến sâu vào nội viện, chỉ nghe thấy tiếng nước róc rách, hơi nước bốc lên nghi ngút, hóa ra trong động phủ cũng có suối nước nóng thiên nhiên. Nhẹ nhàng bước xuống, nước dâng lên đến eo Trương Diễn, hắn đặt thân thể Diệp Huyên tựa vào thạch bích, bắt đầu vì nàng tinh tế tẩy trừ thân thể. Diệp Huyên mơ mơ màng màng mà tỉnh lại, cảm giác được ngón tay thon dài của sư phụ đang đào khoét hoa huyệt của mình, hai cái chân nhỏ nhắn không khỏi đá đạp lung tung “Sư phụ … lợi dụng người ta khó khăn … lại ăn hiếp… người ta…” Nói xong, cái đầu nhỏ lại nghiêng sang một bên, hiển nhiên là đã ngủ say. Trương Diễn nhịn không được gõ gõ cái mũi nhỏ của nàng “Vi sư nếu là hạng người chỉ biết lợi dụng người khác khó khăn, đã đè ngươi ra làm thêm một hồi nữa rồi, uổng công ta dưỡng dục yêu thương ngươi chừng ấy năm, cái tiểu bại họa này! Thực sự không nói lí mà!” Tất nhiên Diệp Huyên không thể nghe dược tiếng ai oán kể lể của hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp, đỏ ửng vẫn còn mang xuân sắc, nàng mềm mại lại yên tĩnh ngủ say trong khuỷu tay của Trương Diễn, bộ đáng thương mặc người trêu chọc. Trong lúc nhất thời, Trương Diễn tâm hỏa bốc lên, đến cùng vẫn không thể khống chế nổi, đem côn thịt đỉnh đỉnh vài cái lên hoa huyệt giữa hai chân thiếu nữ, một tay nâng cao tuyết đồn của thiếu nữ, cặp mông trắng bóc không tì vết, hai mảnh tuyết trắng kẹp chặt thân gậy thô to, hắn thở gấp, mài qua mài lại mấy trăm cái, mới đem tinh dịch bắn thêm một lần nữa. Trong lúc mê mang, Diệp Huyên tựa hồ cảm thấy chỗ đó… ngay tại hoa huyệt…rất nóng… rất rát… ngưa ngứa… rất khó chịu … lại khoái cảm… nhưng nàng thực sự đã rất mệt, đáy lòng âm thầm phun ra một câu “Cầm thú”, một lần nữa nặng nề chìm vào mộng cảnh. > “A...” vừa ngồi xuống, Diệp Huyên không khỏi phát ra một tiếng rên rỉ kiều mị, hai chân nàng mở lớn kẹp chặt lấy thắt lưng Trương Diễn, mông nhỏ dán lên háng nóng rực của hắn. dương vật trong tiểu huyệt nhảy lên, quy đầu cực đại nghiền nát vách tường hoa huyệt non mềm, tuy rằng không có động tác gì lại khiến Diệp Huyên trướng đến mức nói không ra lời. “Thật lớn... Sư phụ, hảo chống đỡ...” cho dù đã cùng nam nhân làm qua không dưới trăm lần, nhưng bị dương vật cứng rắn xâm nhập vào trong cơ thể vẫn khiến Diệp Huyên không biết làm thế nào. Nhất là tư thế này khiến côn thịt Trương Diễn vào càng sâu, chỉ cần hắn đâm nhẹ đã có thể đâm đến hoa tâm làm thiếu nữ bủn rủn. diệp Huyên vặn vẹo vòng eo, dùng chân cọ xát lưng nam nhân “A... Sư phụ, động đậy... Mau động...”Trương Diễn chậm rãi đem thắt lưng hướng phía trước đâm tới “A Huyên, là muốn sư phụ động như vậy?” “A... Đâm đến...” thiếu nữ căng thẳng chộp vào cánh tay nam nhân, trong tiểu huyệt là có một trận khoái cảm bủn rủn, khiến nàng thoải mái đến độ kêu thành tiếng. trận khoái cảm đó qua đi, Trương Diễn lại bất động, Diệp Huyên bất mãn nhéo lên cánh tay cơ bắp của hắn, “Sư phụ” “Vi sư đã động rồi.” Trương Diễn nhíu mày. “Lại động nữa, trong tiểu huyệt rất ngứa... sư phụ người mau động...” thiếu nữ quệt miệng, hai tròng mắt mê ly mơ hồ có nước mắt tràn ra.“Được.” Trương Diễn sủng nịnh vuốt đầu nhỏ Diệp Huyên, phần eo nhẹ nhàng nhấc lên, “Đồ nhi vì vi sư mà động, vi sư chắc chắn sẽ làm theo.” Nam nhân thong thả hữu lực trừu sáp trong tiểu huyệt thiếu nữ không ngừng lên xuống, diệp Huyên ghé đầu lên vai TRương Diễn, thoải mái phát ra tiếng hừ nhẹ. Động tác xâm nhập sâu ôn nhu như vậy, đem nàng hoa kính mỗi một chỗ đều cọ xát qua. Diệp Huyên có thể rõ ràng cảm nhận được, trên căn côn thịt thô to ấy, gân xanh cùng mạch máu nổi lên dữ tợn. mị thịt gắt gao bao lấy côn thịt, khi côn thịt rút ra, khoái cảm vẫn lưu lại không dứt. “Ân a... A... Thật thoải mái... Sư phụ sáp A Huyên thật thoải mái...” trong đầu Diệp Huyên là một mảng hỗn độn, miệng nhỏ theo bản năng thốt ra từ ngữ dâm đãng.“Tiểu huyệt còn ngứa hay không?” Trương Diễn ghé vào bên tai nàng nhẹ nhàng ngậm lấy vành tai tắng noãn. Diệp Huyên bị cảm xúc ấm áp đó làm giật mình, ý thức đang đắm chìm trong ôn nhu hoan ái bỗng bừng tỉnh “Ngứa, còn ngứa...” không chỉ như thế, cảm giác khao khát, ngứa ngáy còn nhiều hơn so với lúc trước. Cả người nàng nóng rực, hai con thỏ ngọc trước ngực cũng run rẩy đứng thẳng, quả anh đào cũng đã sớm cứng rắn, cọ xát lên vải vóc mềm mại, cảm giác ngứa ngáy không ngừng chạy dọc thân thể nàng.“Sư phụ...” lúc này nàng bất chấp tất cả, bàn tay nhỏ bé lung tung kéo mở vạt áo, nâng lên hai bầu vú trắng mềm, đưa đến bên môi Trương Diễn, “A Huyên cái vú cũng rất ngứa, sư phụ mau sờ... A, sờ A Huyên cái vú...” trương Diễn cũng tự nhiên là chiều lòng đồ đệ, hắn dùng tay nâng lên bầu ngực của nàng, mới đầu ngực của thiếu nữ cũng không tính là lớn, nhưng được nam nhân liên tục cày cấy, hiện tại cũng đã lớn hơn một vòng. Bàn tay Trương Diễn nắm lấy bầu ngực trắng noãn, xoa tròn một vòng lại một vòng đến khi bầu ngực trong lòng bàn tay mềm mại, co dãn.“A... Sư phụ, mạnh một chút...” Diệp Huyên thoải mái than nhẹ một tiếng, Trương Diễn cũng rất nghe lời trên tay gia tăng lực đạo, khi thì chà xát khi thì niết lấy hai bầu ngực, động tác có chút tàn nhẫn lại khiến thiếu nữ càng thêm hưng phấn, nhưng phía dưới lại hư không khó nhịn, Diệp Huyên rên rỉ khẽ đấm lên ngực nam nhân, “Sư phụ... phía dưới... phía dưới như thế nào lại không động...” Trương Diễm khẽ liếm chóp mũi nàng “Sờ cái vú cùng sáp tiểu huyệt, chỉ có thể chọn một cái.” “Không cần...” Diệp Huyên nhịn không được cọ xát hạ thân hắn, “A Huyên muốn cả hai cái...” nàng bị Trương Diễn ép buộc cả người vô lực, chỉ có thể vặn vẹo vòng eo tiểu huyệt không ngừng mút lấy côn thịt. Nhưng một chút động tác đó làm thế nào so được với nam nhân cuồng dã mạnh mẽ trừu sáp, càng làm Diệp Huyên càng cảm thấy hư không khó chịu. Cái miệng nhỏ nhắn mếu máo, Diệp Huyên cuối cùng ủy khuất khóc lên, “Sư phụ trứng thối, rõ ràng đáp ứng A Huyên là A Huyên hết ngứa... A Huyên thật sự rất khó chịu, rất ngứa...”“Đồ nhi ngoan... A Huyên ngoan...” môi Trương Diễn ngậm lấy đầu vú thiếu nữ, tay nâng lên mông thịt, “Vậy ngươi về sau có hay không nghe lời sư phụ nói?” Diệp Huyên nào dám không nghe, khóc thút thít gật đầu “Nghe...” “Bảo bối ngoan.” Đôi môi đang ôn nhu liếm đầu vú bỗng rời đi, sau đó, Trương Diễn hung hăng cắn một ngụm xuống dưới. Côn thịt nam nhân đã sớm rút ra từ lúc hắn nâng mông Diệp Huyên lên, chỉ để lại quy đầu chống đỡ huyệt khẩu. Hắn buông tay, vào lúc thiếu nữ không kịp phòng bị, hung hăng cắm thẳng đến chỗ sâu nhất, đỉnh khai miệng tử cung của nàng.“A!” kích thích mãnh liệt khiến Diệp Huyên đạt tới cao triều, từ trong tiểu huyệt phun ra một cỗ chất lỏng đặc sệt, mị thịt gắt gao bao lấy dương vật, dường như muốn ép côn thịt bắn ra mới bỏ qua. Trương Diễn không những không bất động mà còn ôm Diệp Huyên đứng lên, trong lúc kích thích hung hăng va chạm hoa tâm đang run rẩy của thiếu nữ. cánh tay siết chặt eo nhỏ Diệp Huyên, đem thân thể nàng nhấc lên lại buông xuống không ngừng. cứ như vậy vừa đi vừa trừu sáp, mỗi bước đều đam vào thật sâu, cơ hồ muốn đem miệng tử cung Diệp Huyên xé rách. Âm tinh liên tục tiết ra, Diệp Huyên run rẩy, trong mắt một mảng mê ly. “Không cần, sư phụ không cần... A Huyên không được, A Huyên biết sai rồi... A... A, lại muốn tiết... A!...”Ngay tại lúc Diệp Huyên cho rằng bản thân sẽ chết vì tiết, Trương Diễn lại hung hăng ôm lấy nàng, đem nàng dựa lên ván cửa. Nam nhân phát ra tiếng gầm nhẹ như dã thú, bắn ra tinh dịch, liên tục không ngừng phun lên hoa tâm. Diệp Huyên bị sức nóng của tinh dịch làm cho run rẩy một trận, trong miệng không khống chế được mà chảy từng đợt chỉ bạc, mềm yếu ngã vào trong lòng Trương Diễn, liền một câu rên rỉ cũng không phát ra Diễn chậm rãi đem côn thịt rút ra, ba một tiếng, một bãi hỗn hợp bạch trọc rơi thẳng trên mặt đất. Hắn vươn tay sờ nơi giữa hai chân Diệp Huyên “Đồ nhi ngoan, nơi này có còn ngứa hay không?” Diệp Huyên nâng mí mắt lên, dùng một tia khí lực còn sót lại nhìn về phía hạ thân nam nhân, quả nhiên, căn côn thịt vừa mới bắn xong kia lại trướng lớn, đứng thẳng lên. “Ô ô ô...” Diệp Huyên oa một tiếng khóc lớn, “Sư phụ đại trứng thối!” ta không muốn làm tình với ngươi nữa!

côn thịt sư phụ